27/04/2024 11:48Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Thu kính
秋徑

Tác giả: Bảo Xiêm thiền sư - 保暹禪師

Thể thơ: Ngũ ngôn bát cú; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Bắc Tống, Liêu
Đăng bởi tôn tiền tử vào 01/09/2018 14:54

 

Nguyên tác

杉竹清陰合,
閑行意有憑。
涼生初過雨,
靜极忽歸僧。
蟲跡穿幽穴,
薹痕接斷稜。
翻思深隱處,
峰頂下層層。

Phiên âm

Sam trúc thanh âm hợp,
Nhàn hành ý hữu bằng[1].
Lương sinh sơ quá vũ,
Tĩnh cực hốt quy tăng[2].
Trùng tích xuyên u huyệt,
Đài ngân tiếp đoạn lăng.
Phiên tư thâm ẩn xứ,
Phong đính hạ tằng tằng.

Dịch nghĩa

Trúc sam lồng bóng mát với nhau
Bách bộ thấy lòng thư thái
Mát mẻ sau cơn mưa
Vắng vẻ bỗng có sư về
Vết sâu bò vào lỗ tối
Ngấn rêu phủ lên góc tường cụt
Mải nghĩ tìm nơi ẩn cư kín đáo
Từ đỉnh núi bước xuống từng bậc

Bản dịch của Lê Xuân Khải

Trúc sam xen rợp bóng
Dạo bước khoan thai lòng
Mưa tạnh xong thêm mát
Sư về vẫn lặng không
Sâu bò vết cửa lỗ
Rêu nối xanh chân tường
Mải nghĩ tìm nơi ẩn
Đỉnh non xuống mấy tầng.
Bài này tuyển từ Tống thi kỷ sự quyển 91. Thơ của chín nhà sư học Giả Đảo cũng chịu ảnh hưởng của các nhà Vương Duy, Mạnh Hạo Nhiên, Lưu Trường Khanh, thạo về luật thơ ngũ ngôn.

[1] Cảnh hợp với người, đường nhỏ trên núi thanh u hợp với tâm hồn nhàn tản thư thái của nhà thơ, cho nên gọi là lòng thư thái.
[2] Câu này lấy động tả tĩnh, trên núi có sư về, càng nêu được vẻ sâu thẳm của núi trong cảnh vắng vẻ.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Bảo Xiêm thiền sư » Thu kính