26/04/2024 06:30Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Duyên nợ

Tác giả: Nguyễn Khuyến - 阮勸

Thể thơ: Ca trù (hát nói); Nước: Việt Nam; Thời kỳ: Cận đại
Đăng bởi Phụng Hà vào 20/10/2010 09:14

 

Mưỡu:
Cái duyên hay cái nợ nần,
Khi xa xa lắc, khi gần gần ghê.
Dấu hồng còn gửi tuyết nê,
Khi bay nào biết đông tê bóng hồng.[1]

Nói:
Giai nhân nan tái đắc[2],
Mười ba năm một giấc bâng khuâng.
Động hơi thu chợt nhớ đến vầng trăng,
Chén non nước tưởng chừng đâu bữa nọ.
Quá nhãn quang âm quân dĩ ngộ,
Thiếu thời phong độ ngã do liên.[3]
Lại may mà gió mát đưa duyên,
Mượn thơ thánh, đàn tiên khuây chuyện cũ.
Đối tửu mạc đề ly biệt cú[4],
Chốn non Vu vân vũ[5] hãy đi về.
 Cánh hồng nào biết đông tê.
[1] Cổ thi “Nhân sinh đáo xứ tri hà tự, Ưng thị phi hồng đạp tuyết nê; Nê thượng ngẫu nhiên lưu trảo tích, Hồng phi na phục kế đông tê” 人生到處知何似,應是飛鴻踏雪泥;泥上偶然留爪跡,鴻飛那復計東西 (Người ta đi đến đâu phải như thế nào, Nên như chim hồng bay dẫm lên đám tuyết trên bùn; Ở trên bùn tự nhiên để dấu móng lại, Chim hồng bay đi nào kể gì bên đông bên tây).
[2] Chữ Hán: 佳人難再得. Nghĩa: Người đẹp khó mà gặp lại được.
[3] Chữ Hán: 過眼光陰君已誤,少時風度我猶憐. Nghĩa: Thì giờ qua mắt vùn vụt ngươi đã lầm rồi, Phong độ lúc thiếu niên ta còn tiếc đó.
[4] Chữ Hán: 對酒莫題離別句. Nghĩa: Trước chén rượu chớ nên nhắc đến chuyện ly biệt.
[5] Mây mưa núi Vu. Đời Chiến Quốc, Sở Tương Vương đi chơi đầm Vân Mộng, nghỉ ở đất Cao Đường, mơ thấy một người con gái đến cùng giao hoan. Khi từ biệt, nàng nói “Thiếp là thần nữ núi Vu, ở trên đá Cao Khâu, buổi sớm làm mây, buổi chiều làm mưa”. Đời sau gọi sự trai gái giao hợp là mây mưa. Bài Vu sơn của Ôn Đình Quân đời Đường: “Xử sĩ bất tri vân vũ mộng, Không lao thần nữ há Dương Đài” 處士不知雲雨夢,空勞神女下陽臺 (Kẻ ẩn sĩ chưa biết giấc mộng mây mưa, Luống công khó nhọc của thần nữ xuống Dương Đài).

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Nguyễn Khuyến » Duyên nợ