18/04/2024 06:10Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Quán cà phê
Kawiarnia

Tác giả: Czesław Miłosz

Nước: Ba Lan
Đăng bởi hongha83 vào 07/10/2016 16:12

 

Nguyên tác

Z tego stolika w kawiarni,
Gdzie w zimowe południa błyszczał ogród szronu,
Zostałem ja sam.
Mógłbym tam wejść, gdybym chciał,
I bębniąc palcami w zimnej pustce
Przywoływać cienie.

Z niedowierzaniem dotykam zimnego marmuru,
Z niedowierzaniem dotykam własnej ręki:
To — jest i ja jestem w dziejących się dziejach,
A oni są zamknięci juŜ na wieki wieków
W ostatnim swoim słowie, w ostatnim spojrzeniu.
I dalecy jak cesarz Walentynian,
Jak wodzowie Massagetów, o których nie wie się nic —
Choć upłynął zaledwie rok, dwa albo trzy lata.

Mogę być jeszcze drwalem w lasach dalekiej północy,
Mogę przemawiać z trybuny albo nakręcić film
Sposobami, na których oni się nie znali.
Mogę doświadczyć smaku owoców z wysp oceanu
I mieć swoją fotografię w stroju z drugiej połowy stulecia.
A oni juŜ na zawsze jak popiersia w Ŝabotach i frakach
Z monstrualnego Larousse'a.

Ale czasami, kiedy wieczorna zorza barwi dachy ubogiej ulicy
I zapatrzę się w niebo — widzę tam, w obłokach,
Zataczający się stolik. Kelner wiruje z tacą,
A oni patrzą na mnie wybuchając śmiechem.
Bo jeszcze nie wiem, jak się ginie z okrutnej reki człowieka.
Oni wiedzą, oni dobrze wiedzą.

Bản dịch của Tạ Minh Châu

Bên chiếc bàn nhỏ này trong quán cà phê
nơi giữa trưa mùa đông
khu vườn phủ băng trắng xoá
tôi còn lại một mình
Một khi muốn tôi có thể bước vào nơi đó
gõ những ngón tay trong trống rỗng lạnh lùng
gọi lên những hồn ma

Tấm kính mùa đông vẫn mờ như trước
nhưng chẳng có ai vào
một nắm tro tàn
một vết rữa đã được trát bằng vôi
không có người ngả mũ chào và vui vẻ bảo:
hãy vào đây chúng ta làm vài ly

Tôi hoài nghi chạm tay vào đá hoa cương lạnh giá
tôi hoài nghi chạm vào tay tôi
Đá và tôi đều đang sống cùng lịch sử
còn họ đã bị giam trong từ ngữ
trong ánh mắt vĩnh viễn loé lên lần cuối của mình
Họ trở nên xa xăm như Hoàng đế Valentinian
như những lãnh chúa của Massaget
những kẻ mà người ta đã chẳng nhớ gì
dù chỉ mới một, hai hoặc ba năm về trước

Tôi có thể thành tiều phu nơi cánh từng phương Bắc
trên bục cao có thể còn diễn thuyết
hay làm nhà quay phim
bằng những cách mà họ chưa từng biết
Warszawa, 1944

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Czesław Miłosz » Quán cà phê