16/04/2024 19:59Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Nước
Woda

Tác giả: Wisława Szymborska

Nước: Ba Lan
Đăng bởi Lilia vào 25/12/2010 03:10

 

Nguyên tác

Kropla deszczu mi spadła na rękę,
utoczona z Gangesu i Nilu,

z wniebowziętego szronu na wąsikach foki,
z wody rozbitych dzbanów w miastach Ys i Tyr.

Na moim wskazującym palcu
Morze Kaspijskie jest morzem otwartym

a Pacyfik potulnie wpływa do Rudawy
tej samej, co fruwała chmurką nad Paryżem

w roku siedemset sześćdziesiątym czwartym
siódmego maja o trzeciej nad ranem.

Nie starczy ust do wymówienia
przelotnych imion twoich, wodo.

Musiałbym cię nazwać we wszystkich językach
wypowiadając naraz wszystkie samogłoski

i jednocześnie milczeć - dla jeziora,
które nie doczekało jakiejkolwiek nazwy

i nie ma go na ziemi - jako i na niebie
gwiazdy odbitej w nim.

Ktoś tonął, ktoś o ciebie wołał umierając.
Było to dawno i było to wczoraj.

Domy gasiłaś, domy porywałaś
jak drzewa, lasy jak miasta.

Byłaś w chrzcielnicach i wannach kurtyzan.
w pocałunkach, całunach.

Gryząc kamienie, karmiąc tęcze.
W pocie i rosie piramid, bzów.

Jakie to lekkie w kropli deszczu.
Jak delikatnie dotyka mnie świat.

Cokolwiek gdziekolwiek kiedykolwiek się działo
spisane jest na wodzie babel.

Bản dịch của Thái Linh

Một giọt mưa rơi xuống tay tôi
từ sông Nil và sông Hằng sa tới,

từ giọt sương trời trên râu hải cẩu,
từ nước trong những chiếc bình đã vỡ thành muôn mẩu
ở thành Ys, thành Tyre.

Trên ngón tay trỏ của tôi
Biển Caspi là vùng biển mở,

và Thái Bình Dương hiền hòa nhẹ đổ
vào sông Ru-đa-va,
dòng sông từng lướt qua
thành Paris
bằng cánh mây mong manh bé nhỏ

vào năm bảy trăm sáu mươi tư thủa đó,
ngày mùng bảy tháng Năm,  rạng sáng lúc ba giờ.

Không đủ những đôi môi để gọi thành lời
Bao cái tên phù du của người, nước ạ.

Có lẽ tôi phải đặt tên người, một lần như đã
bằng mọi thứ tiếng trên đời
khi cùng lúc phát ra lời tất cả các nguyên âm,

và đồng thời lặng câm -
vì một cái hồ tên chưa kịp có.

Không tồn tại trên thế gian hồ đó,
cũng như trên bầu trời thiếu vắng vì sao
trong lòng hồ phản chiếu mình vào.

Ai đó từng chìm đi trong con nước dâng trào,
Ai đó phút lâm chung từng gọi người cầu cứu,
Chuyện xa tự thuở nào, và mới chỉ hôm qua.

Người đã dập lửa cháy nhà, người đã cuốn trôi nhà
như cuốn trôi cây, rừng hay thành phố.

Người đã ở
trong bồn nước thiêng và trong bồn tắm gái làng chơi,
trong những nụ hôn, trong vải liệm thây người.

Trong sương và trong mồ hôi
của hoa tử đinh hương và kim tự tháp,
cầu vồng người dưỡng sắc
đá tảng người gặm mòn.

Giọt mưa rơi, còn gì nhẹ nhàng hơn.
Thế giới chạm vào tôi dịu dàng biết mấy.

Bất kỳ ở đâu bất kỳ khi nào bất kỳ điều gì đã xảy
Đều sẵn ghi rồi trong nước Babel.


In từ trang: https://www.thivien.net/ » Wisława Szymborska » Nước