18/04/2024 13:29Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Bài số 82
82

Tác giả: Tagore Rabindranath - রবীন্দ্রনাথ ঠাকুর

Nước: Ấn Độ
Đăng bởi Vanachi vào 05/03/2007 19:05

 

Nguyên tác

We are to play the game of death to-night, my bride and I.
The night is black, the clouds in the sky are capricious, and the waves are raving at sea.
We have left our bed of dreams, flung open the door and come out, my bride and I.
We sit upon a swing, and the storm winds give us a wild push from behind.
My bride starts up with fear and delight, she trembles and clings to my breast.
Long have I served her tenderly.
I made for her a bed of flowers and I closed the doors to shut out the rude light from her
eyes.
I kissed her gently on her lips and whispered softly in her ears till she half swooned in
languor.
She was lost in the endless mist of vague sweetness.
She answered not to my touch, my songs failed to arouse her.
To-night has come to us the call of the storm from the wild.
My bride has shivered and stood up, she has clasped my hand and come out.
Her hair is flying in the wind, her veil is fluttering, her garland rustles over her breast.
The push of death has swung her into life.
We are face to face and heart to heart, my bride and I.

Bản dịch của Đỗ Khánh Hoan

Đêm nay tân giai nhân và tôi sẽ chơi trò chơi chết chóc.

Trời đêm tối thui, mây cao bảng lảng, sóng biển đang gầm thét điên cuồng.

Chúng tôi rời giường mộng, mở tung cửa, bước ra ngoài.

Chúng tôi ngồi trên cái đu, gió phong ba thổi đằng sau điên dại.

Người yêu của tôi giậc mình sợ hãi và thích thú, nàng run rẩy rồi ngả vào lòng tôi.

Đã từ lâu tôi hằng âu yếm, hầu hạ nàng.

Tôi trải hoa làm giường nàng ngủ, tôi khép cửa lại ngăn ánh sáng thô kệch khỏi lọt vào làm chói mắt nàng.

Tôi âu yếm hôn lên môi và dịu dàng thì thầm bên tai cho đến khi nàng gần như ngất xỉu, đẫn đờ.

Nàng chìm vào màn sương mênh mông của lạc thú ngất ngây.

Nàng bất động khi tôi ve vuốt; lời tôi ca cũng chẳng thể làm nàng tỉnh dậy.

Đêm nay từ miền hoang vu phong ba cất tiếng gọi.

Tân giai nhân của tôi run rẩy; nàng đứng dậy, nắm tay tôi rồi bước ra ngoài.

Tóc tung bay trong gió, màn che mặt phất phơ, vòng hoa trên ngực rung rinh.

Chết đã đẩy mạnh nàng vào cuộc sống. Tân giai nhân và tôi nhìn nhau, mặt gần mặt, tim gần tim.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Tagore Rabindranath » Bài số 82