26/04/2024 19:19Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Tử thần nói với đàn ông...
La mort dit à l’homme…

Tác giả: Anna de Noailles

Nước: Pháp
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 11/11/2022 18:38

 

Nguyên tác

Voici que vous avez assez souffert, pauvre homme,
Assez connu l’amour, le désir, le dégoût,
L’âpreté du vouloir et la torpeur des sommes,
L’orgueil d’être vivant et de pleurer debout…

Que voulez-vous savoir qui soit plus délectable
Que la douceur des jours que vous avez tenus,
Quittez le temps, quittez la maison et la table;
Vous serez sans regret ni peur d’être venu.

J’emplirai votre coeur, vos mains et votre bouche
D’un repos si profond, si chaud et si pesant,
Que le soleil, la pluie et l’orage farouche
Ne réveilleront pas votre âme et votre sang.

- Pauvre âme, comme au jour où vous n’étiez pas née,
Vous serez pleine d’ombre et de plaisant oubli,
D’autres iront alors par les rudes journées
Pleurant aux creux des mains, des tombes et des lits.

D’autres iront en proie au douloureux vertige
Des profondes amours et du destin amer,
Et vous serez alors la sève dans les tiges,
La rose du rosier et le sel de la mer.

D’autres iront blessés de désir et de rêve
Et leurs gestes feront de la douleur dans l’air,
Mais vous ne saurez pas que le matin se lève,
Qu’il faut revivre encore, qu’il fait jour, qu’il fait clair.

Ils iront retenant leur âme qui chancelle
Et trébuchant ainsi qu’un homme pris de vin;
- Et vous serez alors dans ma nuit éternelle,
Dans ma calme maison, dans mon jardin divin…

Bản dịch của Minh Sơn Lê

Đau khổ đủ rồi, đàn ông tội nghiệp,
Đã biết yêu đương, ham muốn, chán chường,
Sự phũ phàng của ý muốn bạo cuồng,
Lỡ kiêu hãnh sống để rồi đứng khóc...

Anh muốn biết điều ngon hơn ngà ngọc
Hơn cả ngọt ngào ngày tháng anh mang,
Bỏ thời gian, nhà cửa với chiếc bàn;
Anh không tiếc hay sợ điều chi đến.

Em chiếm hồn anh, bàn tay và miệng
Còn lại phần sâu, ấm và nặng cân,
Rằng nắng, mưa và bão tố tràn dâng
Không đánh thức linh hồn anh và máu.

- Hồn nghiệt ngã, như ngày anh chưa tạo,
Bóng râm đầy và cũng dễ quên mau,
Người khác rồi sẽ qua những ngày sầu
Khóc trong lòng tay, mả mồ, giường chiếu.

Người khác thành con mồi đau khó chịu
Của tình sâu đậm và định mệnh cay,
Rồi anh sẽ là nhựa trong thân cây,
Hoa của hoa và muối từ biển cả.

Người khác bị thương vì ham mơ thoả
Cử chỉ vô tình làm không khí đau,
Nhưng anh không biết bình minh lên cao,
Rằng ta sống lại, với ngày, trong sáng.

Để giữ cho tâm hồn ta phiêu lãng
Vấp ngã như người đang chuốc rượu say;
- Rồi anh ở lại đêm vĩnh cửu này,
Trong nhà yên tĩnh, bên vườn thần thánh…

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Anna de Noailles » Tử thần nói với đàn ông...