19/04/2024 21:17Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Tống Cao tư trực Tầm Phong Lãng Châu
送高司直尋封閬州

Tác giả: Đỗ Phủ - 杜甫

Thể thơ: Ngũ ngôn cổ phong; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Thịnh Đường
Đăng bởi tôn tiền tử vào 08/03/2015 00:10

 

Nguyên tác

丹雀銜書來,
暮棲何鄉樹。
驊騮事天子,
辛苦在道路。
司直非冗官,
荒山甚無趣。
借問泛舟人,
胡為入雲霧。
與子姻婭間,
既親亦有故。
萬里長江邊,
邂逅一相遇。
長卿消渴再,
公幹沉綿屢。
清談慰老夫,
開卷得佳句。
時見文章士,
欣然澹情素。
伏枕聞別離,
疇能忍漂寓。
良會苦短促,
溪行水奔注。
熊羆咆空林,
遊子慎馳騖。
西謁巴中侯,
艱險如跬步。
主人不世才,
先帝常特顧。
拔為天軍佐,
崇大王法度。
淮海生清風,
南翁尚思慕。
公宮造廣廈,
木石乃無數。
初聞伐松柏,
猶臥天一柱。
我瘦書不成,
成字讀亦誤。
為我問故人,
勞心練征戍。

Phiên âm

Đan tước hàm thư lai,
Mộ thê hà hương thụ.
Hoa lưu sự thiên tử,
Tân khổ tại dạo lộ.
Tư trực phi nhũng quan,
Hoang sơn thậm vô thú.
Tá vấn phiếm chu nhân,
Hồ vi nhập vân vụ.
Dữ tử nhân á gian,
Ký thân diệc hữu cố.
Vạn lý Trường Giang biên,
Giải cấu nhất tương ngộ.
Trường Khanh[1] tiêu khát tái,
Công cán trầm miên lũ.
Thanh đàm uỷ lão phu,
Khai quyển đắc giai cú.
Thì kiến văn chương sĩ,
Hân nhiên đạm tình tố.
Phục chẩm văn biệt ly,
Trù năng nhẫn phiêu ngụ.
Lương hội khổ đoản xúc,
Khê hành thuỷ bôn chú.
Hùng bi bào không lâm,
Du tử thận trì vụ.
Tây yết Ba trung hầu,
Nan hiểm như khuể bộ.
Chủ nhân bất thế tài,
Tiên đế thường đặc cố.
Bạt vi thiên quân tá,
Sùng đại vương pháp độ.
Hoài hải sinh thanh phong,
Nam ông thượng tư mộ.
Công cung tạo quảng hạ,
Mộc thạch nãi vô số.
Sơ văn phạt tùng bách,
Do ngoạ thiên nhất trụ.
Ngã sấu thư bất thành,
Thành tự độc diệc ngộ.
Vị ngã vấn cố nhân,
Lao tâm luyện chinh thú.

Dịch nghĩa

Con chim tước đỏ ngậm thư tới,
Chiều rồi sẽ đậu ở cây nhà nào đây.
Giống ngựa nòi phục vụ nhà vua,
Khó nhọc trên đường dài.
Chức tư trực chẳng phải rảnh rang gì,
Nơi núi hoang lại càng không có vui.
Thử hỏi người chèo thuyền đi chơi kia,
Sao lại vào nơi mây khói.
Với anh trong vòng thông gia,
Đã thân nên càng gắn bó.
Bên sông Trường Giang dài vạn dặm,
Không hẹn mà gặp gỡ.
Tôi thì bệnh tiểu đường của Trường Khanh lại tái phát,
Trong khi ông làm việc bận bịu.
Ngồi nói chuyện thoải mái với nhau ông có an ủi lão già này,
Mở tập thơ đọc thấy có những câu thơ đẹp.
Nay gặp được khách làng văn,
Vui vẻ tỏ ra chân thật với nhau.
Nằm bệnh mà nghe nói đến chia li,
Ai mà nỡ cứ ở tạm hoài.
Dịp tốt thì khổ một cái là chóng qua,
Đi đường suối cứ phải lặn lội.
Gấu beo gầm gừ trong rừng sâu,
Khách đi đường cẩn thận từng bước.
Đi về phía tây ông tới gặp người chỉ huy ở Ba Trung,
Gian hiểm lần mò tùng bước.
Chủ nhân là người tài hiếm có trên đời,
Đời vua trước vẫn thường trông cậy.
Được cử làm phụ tá trong quân,
Tôn trọng qui định của nhà vua.
Nơi Hoài hải sinh gió mát,
Ông nơi miền nam này còn coi trọng người.
Cung của nhà nước cần xây nhà lớn,
Có thiếu gì gỗ đá.
Mới nghe chặt thông bách,
Còn một cột nằm giữa trời.
Tôi vì bệnh nên không viết thư được,
Nếu cố viết thì chữ đọc cũng chẳng ra.
Xin vì tôi mà thăm hỏi người cũ,
Nhọc nhằn lo luyện tập việc canh giữ.

Bản dịch của Phạm Doanh

Tước đỏ ngậm thư về,
Cây làng nào tối đỗ.
Ngựa nòi phục vụ vua,
Đường dài đầy gian khổ.
Tư trực chức chẳng nhàn,
Núi hoang có gì thú.
Xin hỏi kẻ chơi thuyền,
Nơi mây ráng sao ở.
Với anh vì thông gia,
Đã thân càng gắn bó.
Vạn dặm, bên Trường Giang,
May sao mà gặp gỡ.
Trường Khanh bệnh tiểu đường,
Việc công luôn bức xúc.
Chuyện trò khuyên lão già,
Mở tập, câu thơ khá.
Gặp được khách văn chương,
Mừng vui tình thật ngỏ.
Nằm bệnh nghe biệt ly,
Cứ ì ai mà nỡ.
Dịp may buồn qua mau,
Lội suối dòng nước lũ.
Gấu beo gào rừng sâu,
Vượt qua khách hãy nhớ.
Qua Ba trung viếng ngài,
Ít giờ nên thấy khó.
Chủ nhân hiếm trên đời,
Vua trước thường chiếu cố.
Được cử chức thiên quân,
Phép vua lo gìn giữ.
Hoài hải sinh gió lành,
Nam ông còn ngưỡng mộ.
Nhà công dựng toà to,
Đầy rẫy sẵn đá, gỗ.
Mới nghe chặt tùng thông,
Một cột giữa trời đó.
Tôi bệnh chẳng viết thư,
Ra chữ, đọc chẳng rõ.
Thay tôi thăm người xưa,
Nhọc lòng lo trấn giữ.
(Năm 767)

[1] Tư Mã Tương Như.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Đỗ Phủ » Tống Cao tư trực Tầm Phong Lãng Châu