10/05/2024 14:16Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Bài 6
Poema 6

Tác giả: Pablo Neruda

Nước: Chilê
Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 01/08/2007 16:10

 

Nguyên tác

Te recuerdo como eras en el último otoño.
Eras la boina gris y el corazón en calma.
En tus ojos peleaban las llamas del crepúsculo.
Y las hojas caían en el agua de tu alma.

Apegada a mis brazos como una enredadera,
las hojas recoían tu voz lenta y en calma.
Hoguera de estupor en que mi sed ardía.
Dulce jacinto azul torcido sobre mi alma.

Siento viajar tus ojos y es distante el otoño:
boina gris, voz de páajaro y corazón de casa
hacia donde emigraban mis profundos anhelos
y caían mis besos alegres como brasas.

Cielo desde un navio. Campo desde los cerros.
Tu recuerdo es de luz, de humo, de estanque en calma!
Más allá de tus ojos ardían los crepúsculos.
Hojas secas de otoño giraban en tu alma.

Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường

Tôi nhớ tới em y hệt như trong mùa thu cuối:
Em là chiếc bê rê xám và trái tim yên hàn.
Trong mắt em những ánh lửa của hoàng hôn giao tranh.
Và lá rụng rơi trên dòng nước của hồn em.

Em quấn quít đôi tay tôi như một cành hoa leo,
lá hấng lấy tiếng em chậm rãi và yên hàn.
Giàn hỏa đê mê nơi cơn khát của tôi đã tàn lụi.
Cụm phong tín tử xanh dịu hiền uốn mình trong hồn tôi.

Tôi cảm thấy đôi mắt em di chuyển và mùa thu thật xa cách:
mũ bê rê xám, tiếng nói của chim và trái tim rất ấm cúng
hướng về phía chúng là những khát vọng nung nấu lòng tôi đã xuôi theo
và những nụ hôn của tôi đã rụng vui như than đỏ.

Bầu trời từ một con tàu biển. Cánh đồng từ những ngọn đồi.
Kỷ niệm về em là của ánh sáng, của khói, của ao nước yên hàn!
Xa sau mắt em bừng cháy những hoàng hôn.
Lá khô của mùa thu xoay vòng trên hồn em.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Pablo Neruda » Bài 6