28/04/2024 01:59Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Tống hữu nhân
送友人

Tác giả: Lý Bạch - 李白

Thể thơ: Ngũ ngôn bát cú; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Thịnh Đường
Đăng bởi Vanachi vào 23/03/2005 17:55

 

Nguyên tác

青山橫北郭,
白水遶東城。
此地一為別,
孤蓬萬里征。
浮雲遊子意,
落日故人情。
揮手自茲去,
蕭蕭班馬鳴。

Phiên âm

Thanh sơn hoành bắc quách,
Bạch thuỷ nhiễu đông thành.
Thử địa nhất vi biệt,
Cô bồng vạn lý chinh.
Phù vân du tử[1] ý,
Lạc nhật cố nhân tình.
Huy thủ tự tư khứ,
Tiêu tiêu ban mã minh.

Dịch nghĩa

Núi xanh nằm chắn ngang vòng thành ngoài ở phía bắc,
Nước trắng lượn quanh khu thành trong ở phía đông.
Nơi đây một khi đã chia tay nhau,
Thì như cỏ bồng lẻ loi trôi xa muôn dặm.
Ý nghĩ của khách đi buồn như áng mây nổi,
Tình bạn cũ sầu như bóng chiều tà.
Vẫy tay tiễn, thôi từ nay bạn lên đường,
Tiếng ngựa xa bầy kêu rền rĩ nghe càng thêm xót xa.

Bản dịch của Tản Đà

Chạy dài cõi bắc non xanh,
Thành Đông nước chảy quanh thành trắng phau.
Nước non này chỗ đưa nhau,
Một xa, muôn dặm biết đâu cánh bồng!
Chia phôi khác cả nỗi lòng,
Người như mây nổi, kẻ trông bóng tà.
Vái nhau[2] thôi đã rời xa,
Nhớ nhau tiếng ngựa nghe mà buồn teo.
(Năm 743)

[1] Lấy ý từ bài cổ thi Hành hành trùng hành hành vịnh người trong khuê phòng tư niệm người đi xa. Trong thơ đem “phù vân” với “du tử” liên hệ với nhau, nói rằng người đi xa xôi phía ngoài, lòng để đến chuyện khác, không muốn về nhà.
[2] Trong bản dịch đăng trên báo Ngày nay số 77 (ngày 19-9-1937), chỗ này dịch là “Vẫy tay”, nhưng trên số 79 (ngày 3-10-1937), Tản Đà thông báo cải chính thành “Vái nhau”, vì “như thế cũng không mất nghĩa chữ ‘thủ’ ở nguyên văn, mà ra lời quốc văn hơn”.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Lý Bạch » Tống hữu nhân