28/03/2024 23:00Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Con là con gái...
Ты же девочка...

Tác giả: Irina Samarina-Labyrinth - Ирина Самарина-Лабиринт

Nước: Nga
Đăng bởi Tung Cuong vào 19/06/2020 13:22

 

Nguyên tác

Я помню, зайчики вокруг, мышата, белочки…
Плохое слово за игрой сказала вдруг…
И голос мамы: «Не ругайся, ты же девочка…»
Я поняла. Опасна правда, если вслух.

И стало ясно, если что-то не решается,
Не помогают в трудный час тебе друзья,
Мужчины сильные психуют и ругаются,
А слабым женщинам – терпеть, ведь им нельзя…

Я подросла, уже умела красить стрелочки.
И первый раз подруга парня увела…
Соседа голос: «Не ругайтесь, вы же девочки!»
С тех пор дружить уже открыто не могла.

Я женщин видела, что с сумками огромными,
Домой спешили мужиков своих кормить.
Вот нужно вырасти, чтоб стать такими жёнами
И нужно слов ещё плохих не говорить…

Потом замужество… Красивые тарелочки.
На женских плечиках – огромная семья.
И голос мужа: «Не ругайся, ты же девочка…»
А мне казалось, в этом доме мальчик я.

Потом скандалища, скандалы и скандальчики.
За кружкой пива сплетни бабские, нытьё…
Чего вы ноете опять, ведь вы же мальчики?!
Нет… Брак, замужество – всё это не моё.

И побежали на часах галопом стрелочки…
И только слышится одно из года в год:
«Нельзя такое говорить, ведь ты же девочка!»
Но разве девочки решают это вот?

Меня зовите хоть плохою, хоть пропащею.
Я различаю, где козёл, а где олень.
И если встречу я мужчину настоящего –
С ним буду девочкой, а так… Идите в пень…

Bản dịch của Nguyễn Tùng Cương

Tôi vẫn nhớ bạn quanh mình nào thỏ, chuột, nhím con...
Đang mải chơi, tôi buột mồm, văng bậy...
Và mẹ nhắc: “Con là con gái, không được chửi tục...”
Tôi hiểu ra. Sự thật thành nguy hiểm, nếu được nói công khai

Và rõ ràng, nếu có điều gì không giải quyết êm xuôi
Lúc gặp khó, bạn bè không giúp được
Đàn ông mạnh mẽ bị tâm lý và văng tục
Còn phụ nữ yếu mềm phải chịu đựng, vì họ không được nói ra

Tôi trưởng thành, đã biết trang điểm lông mi
Lần đầu tiên, bạn trai tôi bị cô bạn gái rủ đi mất
Bác hàng xóm: “Không được chửi bậy, các cháu là con gái...”
Từ bấy giờ, tôi không kết bạn công khai.

Tôi thấy nhiều phụ nữ túi đồ lỉnh kỉnh trên đường đi,
Họ tất tả về nhà nấu cho cánh đàn ông đang đợi,
Tôi phải lớn mau thành một bà vợ như vậy,
Và còn không được nói nhiều câu không đẹp đẽ, thuận tai...

Rồi lấy chồng... Một đống bát đĩa long lanh đợi kia.
Cả đại gia đình đu trên vai phụ nữ.
Và tiếng chồng: “Em không được nói bậy, em là con gái..”
Mà tôi tưởng rằng trong nhà này, tôi mới là con trai.

Rồi bao vụ scanđan hết nhỏ đến to.
Bên cốc bia, đàn ông đưa chuyện như đàn bà, than thở...
Vì sao các ông phàn nàn, các vị là đàn ông đấy?!
Không... Chuyện hôn nhân, chồng con không phải của tôi.

Trên mặt đồng hồ, kim phi nước đại, thời gian trôi...
Năm này tới năm khác chỉ nghe nguyên một câu dạy dỗ:
“Không được nói vậy, các cô là con gái...”
Nhưng phải chăng con gái quyết định được như thế đâu?

Cứ gọi tôi là gái hư, đồ mất nết cũng có sao.
Tôi biết rõ đâu là hươu, đâu là dê chứ.
Và nếu gặp người đàn ông chân chính,
Với anh ta, tôi sẽ là con gái, còn nếu không - mời ông biến m... ông đi
2017

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Irina Samarina-Labyrinth » Con là con gái...