02/05/2024 13:12Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Gửi hầu tước Du Châtelet phu nhân
Stances, à la marquise Du Châtelet

Tác giả: Voltaire - François-Marie Arouet

Nước: Pháp
Đăng bởi hongha83 vào 15/09/2008 08:58

 

Nguyên tác

“Si vous voulez que j’aime encore,
Rendez-moi l’âge des amours ;
Au crépuscule de mes jours
Rejoignez, s’il se peut, l’aurore.

Des beaux lieux où le dieu du vin
Avec l’Amour tient son empire,
Le Temps, qui me prend par la main,
M’avertit que je me retire.

De son inflexible rigueur
Tirons au moins quelque avantage.
Qui n’a pas l’esprit de son âge,
De son âge a tout le malheur.

Laissons à la belle jeunesse
Ses folâtres emportements.
Nous ne vivons que deux moments :
Qu’il en soit un pour la sagesse.

Quoi ! pour toujours vous me fuyez,
Tendresse, illusion, folie,
Dons du ciel, qui me consoliez
Des amertumes de la vie !

Que le matin touche à la nuit,
Je n’eus qu’une heure ; elle est finie.
Nous passons, la race qui suit
Déjà par une autre est suivie.

On meurt deux fois, je le vois bien :
Cesser d’aimer et d’être aimable,
C’est une mort insupportable ;
Cesser de vivre, ce n’est rien.”

Ainsi je déplorais la perte
Des erreurs de mes premiers ans ;
Et mon âme, aux désirs ouverte,
Regrettait ses égarements.

Du ciel alors daignant descendre,
L’Amitié vint à mon secours ;
Elle était peut-être aussi tendre,
Mais moins vive que les Amours.

Touché de sa beauté nouvelle,
Et de sa lumière éclairé,
Je la suivis; mais je pleurai
De ne pouvoir plus suivre qu’elle.

Bản dịch của Tường Vân

Nếu bà còn muốn tôi yêu
Trả tôi cái tuổi mỹ miều ái ân
Hoàng hôn đời đã xuống dần
Kéo liên tiếp lại một lần bình minh

Những nơi lộng lẫy Ái Tình
Cùng men rượu mạnh đắm mình vào trong
Thời gian qua rất lạnh lùng
Cầm tay bảo sẽ tôi đừng tưởng mơ

Cuộc đời chặt chẽ nước cờ
Phải đem hơn thiệt mà so chuyện đời
Những ai không hiểu lẽ giời
Sẽ đau khổ mãi thiệt thòi tuổi xanh

Mặc cho bọn trẻ tinh ranh
Vui chơi ngỗ nghịch với tình yêu nhau
Đời hai đoạn sống nhiệm màu
Phải dành một dịp qua cầu khôn ngoan

Gớm! Sao ta mãi xa nàng
Ái ân ảo mộng, yêu quàng dại điên
Hương trời sắc nước nồng duyên
Vì ta an ủi mọi niềm chua cay

Mới đêm đã chợt sáng ngày
Một giờ thôi, một giờ say, hết rồi
Ta qua, thế hệ theo đuôi
Lại thêm một thế hệ trôi theo liền

Người hai lần chết, thật phiền
Hết yêu, và hết cả duyên với đời
Thật là chết khổ quá trời
Thà thôi sống, lại chẳng coi ra gì

Cho nên tôi tiếc đê mê
Mọi điều dại dột từ khi ra đời
Hồn say hoan lạc rã rời
Tiếc thân lầm lạc trong thời thiếu niên

Từ cao, xin lạy hoàng thiên
Ban cho Tình Bạn xuống bên phân trần
Dịu hiền, bình đẳng, Tình thân
Nhẹ nhàng hơn hẳn là chân Ái tình

Ta say vẻ đpẹ mới tinh
Cảm giao ánh sáng chiếu nhanh mỹ miều
Bước theo tình bạn: Khóc theo
Từ đây chỉ có tình yêu bạn bè

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Voltaire » Gửi hầu tước Du Châtelet phu nhân