26/04/2024 00:10Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Cha
Mi padre, el inmigrante

Tác giả: Vicente Gerbasi

Nước: Venezuela
Đăng bởi hongha83 vào 09/04/2008 19:07

 

Nguyên tác

Tu aldea en la colina redonda bajo el aire del trigo,
frente al mar con pescadores en la aurora,
levantaba torres y olivos plateados.
Bajaban por el césped los almendros de la primavera,
el labrador como un profeta joven,
y la pequeña pastora con su rostro en medio de un pañuelo.
Y subía la mujer del mar con una fresca cesta de sardinas.
Era una pobreza alegre bajo el azul eterno,
con los pequeños vendedores de cerezas en las plazoletas,
con las doncellas en torno a las fuentes
movidas rumorosamente por la brisa de los castaños,
en la penumbra con chispas del herrero,
entre las canciones del carpintero,
entre los fuertes zapatos claveteados,
y en las callejuelas de gastadas piedras,
donde deambulan sombras del purgatorio.
Tu aldea iba sola bajo la luz del día,
con nogales antiguos de sombra taciturna,
a orillas del cerezo, del olmo y de la higuera.
En sus muros de piedra las horas detenían
sus secretos reflejos vespertinos,
y al alma se acercaban las flautas del poniente.
Entre el sol y sus techos volaban las palomas.
Entre el ser y el otoño pasaba la tristeza.
Tu aldea estaba sola como en la luz de un cuento,
con puentes, con gitanos y hogueras en las noches
de silenciosa nieve.
Desde el azul sereno llamaban las estrellas,
y al fuego familiar, rodeado de leyendas,
venían las navidades,
con pan y miel y vino,
con fuertes montañeses, cabreros, leñadores.
Tu aldea se acercaba a los coros del cielo,
y sus campanas iban hacia las soledades,
donde gimen los pinos en el viento del hielo,
y el tren silbaba en lontananza, hacia los túneles,
hacia las llanuras con búfalos,
hacia las ciudades olorosas a frutas, hacia los puertos,
mientras el mar daba sus brillos lunares,
irás allá de las mandolinas,
donde comienzan a perderse las aves migratorias.
Y el mundo palpitaba en tu corazón.
Tú venías de una colina de la Biblia,
desde las ovejas, desde las vendimias,
padre mío, padre del trigo, padre de la pobreza.
Y de mi poesía.

Bản dịch của Ngô Quân Miện

Xóm nhỏ của cha trên quả đồi tròn dưới ngọn gió lúa mì
nhìn ra biển với những dân chài lúc vừa rạng sáng
những ngọn tháp dựng cao và những cây ôliu loáng bạc
Trên thảm cỏ thoai thoải chạy dài những cây hạnh mùa xuân
người thợ cày có dáng như một tiên tri trẻ tuổi
và cô bé chăn cừu với gương mặt trùm khăn kín mít
Và người đàn bà của biển đi lên với một rổ tươi cá trích
Đó là một cảnh nghèo vui dưới bầu trời vĩnh cửu màu xanh
với những em nhỏ đi bán những quả anh đào
với những cô gái quây quần bên giếng nước
giữa làn gió thổi cây dẻ hiu hiu, các cô ríu rít
trong bóng tối mờ mờ toé ánh lửa thợ rèn
giữa những tiếng hát của người thợ mộc
giữa những đôi giày đinh chắc nịch
và trong những ngõ nhỏ lát tảng đá mòn
từ đó đổ ra những bóng người đi xưng tội
Xóm nhỏ của cha trơ vơ một mình giữa ánh ban ngày
với những cây óc chó già toả bóng râm lì lợm
trên những bờ cây anh đào, cây vả và cây du
Trên những bức tường đá, giờ phút đang ngưng đọng
những ánh hồi quang của bí ẩn ban chiều
và những tiếng sáo của hoàng hôn gần lại với hồn người
Giữa mặt trời và những nóc nhà, những con chim câu vỗ cánh
giữa con người và mùa thu là nỗi buồn xa vắng
Xóm nhỏ của cha trơ vơ như trong ánh sáng câu chuyện thời xưa
với những chiếc cầu, những kẻ lang thang và những ánh lửa đêm khuya tuyết rơi lặng lẽ
Giữa bầu trời trong xanh, những ngôi sao vẫy gọi
và bên bếp lửa gia đình, những truyền thuyết kể cùng nghe
những đêm Giáng sinh đã đến
với rượu vang, mật ong và bánh

với những người miền núi thô tháp, người hái củi, người chăn dê
Xóm nhỏ của cha gần gũi với bản đồng ca trong sáng
và những tiếng chuông nhà thờ đi về những nẻo đường
ở đó những cây thông than van trong làn gió giá băng
và đoàn tàu hoả huýt còi xa về phía những đường hầm
về những thành phố hương quả ngát thơm, về bao bến cảng
trong khi biển hắt lên màu trăng ánh bạc
vượt ra ngoài những tiếng đàn của chiếc mandoline
ở đó bắt đầu mất tăm đôi cánh lưu lạc của những bầy chim
và cái thế giới này, cha nghe rạo rực trong tim
Cha đã đến đây từ ngọn đồi trong Kinh Thánh
từ những đàn cừu, những vụ hái nho
Cha, cha của con, cha của lúa mì, cha của đói nghèo
vầ của cả thơ con.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Vicente Gerbasi » Cha