20/04/2024 05:43Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới
Thể thơ: Ngũ ngôn bát cú; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Sơ Đường
Đăng bởi tôn tiền tử vào 02/06/2014 14:42
Nguyên tác
度嶺方辭國,
停軺一望家。
魂隨南翥鳥,
淚盡北枝花。
山雨初含霽,
江雲欲變霞。
但令歸有日,
不敢悵長沙。
Phiên âm
Độ lĩnh phương từ quốc,
Đình diêu nhất vọng gia.
Hồn tuỳ nam chứ điểu,
Lệ tận bắc chi hoa.
Sơn vũ sơ hàm tễ,
Giang vân dục biến hà.
Đãn linh quy hữu nhật,
Bất cảm trướng trường sa.Dịch nghĩa
Qua núi này là xa lìa quê quán,
Ngừng xe nhìn về hướng nhà cũ lần nữa.
Hồn theo chim bay về nam,
Khóc hết nước mắt khi thấy cành hoa quen xứ bắc.
Mưa núi vừa mới tạnh,
Mây trên sông ửng hồng như ráng chiều.
Ngày về lệnh phát vãng đã ghi rõ,
Đâu dám hận bãi cát dài.Bản dịch của Nguyễn Minh
Qua núi này xa lìa quê quán
Ngừng xe nhìn cho chán một lần
Hồn theo chim nhạn bay nam
Thấy hoa xứ bắc khôn ngăn lệ trào
Mưa rừng đổ ào ào vừa tạnh
Mây trên sông tựa ráng chiều quy
Ngày về lệnh phạt đã ghi
Thân này đâu dám hận chi bãi dài
Núi Đại Dữu nay ở phía bắc huyện Nam Hùng, tỉnh Quảng Đông. Tác giả vì làm quan trong thời gian Võ Tắc Thiên tiếm ngôi nhà Đường, nên khi Đường Duệ Tông lấy lại được triều chính năm 710, ông bị đày đi Lĩnh Nam. Đường Huyền Tông khi lên ngôi bắt ông phải tự sát. Ông viết bài này khi qua núi Đại Dữu để vào nơi lưu đày.