30/11/2023 05:46Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới
Thể thơ: Ngũ ngôn bát cú; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Thịnh Đường
Đăng bởi tôn tiền tử vào 10/05/2015 08:49

Nguyên tác
君行別老親,
此去苦家貧。
藻鏡留連客,
江山憔悴人。
秋風楚竹冷,
夜雪鞏梅春。
朝夕高堂念,
應宜彩服新。
Phiên âm
Quân hành biệt lão thân,
Thử khứ khổ gia bần.
Tảo kính[1] lưu liên khách,
Giang san tiều tuỵ nhân.
Thu phong Sở trúc lãnh,
Dạ tuyết Củng mai xuân.
Triêu tịch cao đường niệm,
Ưng nghi thải phục tân.Dịch nghĩa
Bác ra đi là xa cách cha mẹ,
Ra đi lần này thấy đau khổ vì cảnh nhà nghèo.
Người khách được chọn rất lưỡng lự khi ra đi,
Non sông thấy con người phờ phạc.
Gió thu thổi làm cho trúc vùng Sở lạnh,
Tuyết ban đêm làm mai vùng Củng tươi.
Sáng, chiều ở nhà cha mẹ cứ tưởng nhớ,
Muốn con xứng với bộ áo sặc sỡ mới.Bản dịch của Phạm Doanh
Bác đi, xa mẹ cha,
Chuyến này, khổ nhà đói.
Người đi những tần ngần,
Non sông, người bối rối.
Trúc Sở lạnh, gió thu,
Mai Củng tươi, tuyết tối.
Sớm chiều song thân cầu,
Con cần áo hoa mới.
(Năm 767)
Lời tự: "Thái Tông thì, dĩ tuế hạn, cốc quý, đông nhân tuyển giả tập Lạc Xuyên, vị chi đông tuyển" 太宗時,以歲旱穀貴,東人選者集,謂之東選 (Thời vua Thái Tông, vì năm hạn hán, gạo đắt, những ứng viên miền đông nhân tập trung ở
Lạc Xuyên, gọi là đông tuyển).
[1] Chọn người tài.