06/10/2024 16:50Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới
Thể thơ: Thất ngôn bát cú; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Thịnh Đường
Đăng bởi tôn tiền tử vào 29/03/2015 21:47
Nguyên tác
南京久客耕南畝,
北望傷神坐北窗。
晝引老妻乘小艇,
晴看稚子浴清江。
俱飛蛺蝶元相逐,
並蒂芙蓉本自雙。
茗飲蔗漿攜所有,
瓷罌無謝玉為缸。
Phiên âm
Nam Kinh[1] cửu khách canh nam mẫu,
Bắc vọng thương thần toạ bắc song.
Trú dẫn lão thê thừa tiểu đĩnh,
Tình khan trĩ tử dục thanh giang.
Câu phi giáp điệp nguyên tương trục,
Tịnh đế phù dung bản tự song.
Mính ẩm giá tương huề sở hữu,
Từ anh vô tạ ngọc vi cang.Dịch nghĩa
Người khách từng ngụ lâu ở Nam Kinh, cày ruộng ở phía nam,
Ngồi ì nơi cửa sổ phía bắc đau lòng nhìn về phương bắc.
Sáng dắt vợ già bước lên con thuyền nhỏ,
Khi tạnh coi bày trẻ tắm nơi sông trong.
Bươm bướm bay liền nhau cứ tới tấp,
Sen chung một đế tự nhiên thành cặp.
Uống trà, nước miá đều sẵn có cả,
Bình sành có kém gì bình ngọc đâu!Bản dịch của Phạm Doanh
Nam Kinh khách cũ cày mấy mẫu,
Ngóng bắc, đau lòng ngồi cạnh song.
Sớm giắt vợ già lên thuyền nhỏ,
Chiều coi con trẻ tắm sông trong.
Bươm bướm cùng bay đôi cánh chắp,
Hoa sen từ trước một đài chung.
Uống trà nước miá nhà vẫn có,
Ấm đất thay cho cái ấm đồng.
(Năm 760)
[1] Từ khi Đường Minh Hoàng lánh nạn An Lộc Sơn, chạy vào Thục, nên Thành Đô, thủ phủ Tứ Xuyên, có tên là Nam Kinh.