10/11/2024 07:11Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới
Thể thơ: Ngũ ngôn tứ tuyệt; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Vãn Đường
Đăng bởi tôn tiền tử vào 19/03/2014 08:34
Nguyên tác
城頭疊鼓聲,
城下暮江清。
欲問漁陽摻,
時無禰正平。
Phiên âm
Thành đầu điệp cổ thanh,
Thành hạ mộ giang thanh.
Dục vấn "Ngư Dương sảm",
Thì vô Nễ Chính Bình[1].Dịch nghĩa
Nghe tiếng trống đánh dồn dập ở đầu thành,
Dưới chân thành dòng sông buổi chiều thanh vắng.
Muốn học hỏi về bài trống "Ngư Dương",
Nhưng bây giờ còn đâu Nễ Chính Bình.Bản dịch của Nguyễn Minh
Phía đầu thanh vang vang tiếng trống
Dưới thành chiều thanh vắng dòng sông
Muốn tìm học trống Ngư Dương
Chính Bình họ Nễ giờ không còn rồi
"Ngư Dương sảm" là tên một nhạc khúc để đánh trống, điệu rất buồn thảm.
[1] Tự của Nễ Hành người thời Tam Quốc. Hành có tài nhưng tính tình ngạo mạn. Có người tiến cử lên Tào Tháo. Tháo thấy Hành quá ngạo mạo, thay vì dùng làm mưu sĩ, chỉ cho Hành chức đánh trống. Một hôm Tháo có tiệc tùng, sai Hành đánh trống. Hành cởi trần truồng đánh bài "Ngư Dương sảm", khách nghe ai cũng cảm động rơi lệ. Sau đó, Tháo sai Hành đi sứ Giang Nam, mượn tay Hoàng Tổ giết Hành, xác chôn trong bãi Anh Vũ bên bờ sông Trường Giang.