19/04/2024 07:59Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Bài số 07
07

Tác giả: Tagore Rabindranath - রবীন্দ্রনাথ ঠাকুর

Nước: Ấn Độ
Đăng bởi Vanachi vào 05/03/2007 18:49

 

Nguyên tác

O mother, the young Prince is to pass by our door, ⎯ how can I attend to my work
this morning?
Show me how to braid up my hair; tell me what garment to put on.
Why do you look at me amazed, mother?
I know well he will not glance up once at my window; I know he will pass out of my sight
in the twinkling of an eye; only the vanishing strain of the flute will come sobbing to me
from afar.
But the young Prince will pass by our door, and I will put on my best for the moment.
O mother, the young Prince did pass by our door, and the morning sun flashed from his
chariot.
I swept aside the veil from my face,
I tore the ruby chain from my neck and flung it in his path.
Why do you look at me amazed, mother?
I know well he did not pick up my chain; I know it was crushed under his wheels leaving
a red stain upon the dust, and no one knows what my gift was nor to whom.
But the young Prince did pass by our door, and I flung the jewel from my breast before
his path.

Bản dịch của Đỗ Khánh Hoan

Ồ, Mẹ ơi, Hoàng tử trẻ đẹp sắp qua cửa nhà ta – làm sao con có thể chăm chú vào việc làm sáng nay? Mẹ dạy con vấn tóc đi; mẹ bảo con nên mặc áo màu nào đi. Mà sao mẹ lại nhìn con ngỡ ngàng thế hở mẹ?

Con biết chắc chàng sẽ chẳng thèm đưa mắt nhìn lên cửa sổ nhà ta; con biết chàng sẽ vượt khỏi tầm mắt con trong khoảnh khắc; chỉ còn điệu nhạc hư ảo, chập chờn của tiếng sáo từ xa nức nở sẽ đến với con.

Thế nhưng, Hoàng tử trẻ đẹp sẽ qua cửa nhà ta; con sẽ mặc chiếc áo đẹp nhất vào giây phút ấy.

Ồ, Mẹ ơi! Hoàng tử trẻ đẹp quả có qua cửa nhà ta; ánh nắng ban mai lóng lánh trên xe chàng đi. Con vén màn che mặt, giựt đứt chuỗi ngọc hổ phách đeo trên cổ, rồi quăng ra lối chàng qua. Mà sao mẹ lại nhìn con ngỡ ngàng vậy hở mẹ?

Con biết chắc chàng sẽ chẳng nhặc chuỗi hạt con ném xuống; con biết chuỗi hạt sẽ bị bánh xe chàng nghiến nát, để lại vết đỏ trên đường đất bụi; rồi chẳng ai hay vật con hiến dâng là gì và cũng chẳng ai biết con dâng hiến cho ai.

Thế nhưng, Hoàng tử trẻ đẹp thế nào cũng qua cửa nhà ta; con sẽ giứt phăng viên ngọc đeo trên ngực rồi ném xuống trước lối chàng đi.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Tagore Rabindranath » Bài số 07