27/04/2024 06:55Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Ngọn lửa Nga
Русский огонёк

Tác giả: Nikolai Rubtsov - Николай Рубцов

Nước: Nga
Đăng bởi hongha83 vào 07/02/2009 02:47

 

Nguyên tác

1

Погружены в томительный мороз,
Вокруг меня снега оцепенели!
Оцепенели маленькие ели,
И было небо темное, без звезд.
Какая глушь! Я был один живой
Один живой в бескрайнем мертвом поле!
Вдруг тихий свет - пригрезившийся, что ли?
Мелькнул в пустыне, как сторожевой...

Я был совсем как снежный человек,
Входя в избу,- последняя надежда!-
И услыхал, отряхивая снег:
- Вот печь для вас... И теплая одежда...-
Потом хозяйка слушала меня,
Но в тусклом взгляде жизни было мало,
И, неподвижно сидя у огня,
Она совсем, казалось, задремала...

2

Как много желтых снимков на Руси
В такой простой и бережной оправе!
И вдруг открылся мне и поразил
Сиротский смысл семейных фотографий!
Огнем, враждой земля полным-полна,
И близких всех душа не позабудет...
- Скажи, родимый, будет ли война?
И я сказал:
- Наверное, не будет.
- Дай бог, дай бог... ведь всем не угодишь,
А от раздора пользы не прибудет...-
И вдруг опять: - Не будет, говоришь?
- Нет,- говорю,- наверное, не будет!
- Дай бог, дай бог...
И долго на меня
Она смотрела, как глухонемая,
И, головы седой не поднимая,
Опять сидела тихо у огня.
Что снилось ей? Весь этот белый свет,
Быть может, встал пред нею в то мгновенье?
Но я глухим бренчанием монет
Прервал ее старинные виденья.
- Господь с тобой! Мы денег не берем.
- Что ж,- говорю,- желаю вам здоровья!
За все добро расплатимся добром,
За всю любовь расплатимся любовью...

3

Спасибо, скромный русский огонек,
За то, что ты в предчувствии тревожном
Горишь для тех, кто в поле бездорожном
От всех друзей отчаянно далек,
За то, что, с доброй верою дружа,
Среди тревог великих и разбоя
Горишь, горишь, как добрая душа,
Горишь во мгле, и нет тебе покоя...

Bản dịch của Hồng Thanh Quang

1

Tuyết quanh tôi nặng nề mệt mỏi
Đọng cứng vào băng giá mùa đông
Những cây thông thấp lè tè, lạnh cóng
Bóng tối giăng, chẳng một ánh sao trời
Hoang dã quá! Một mình tôi đếm bước
Một mình tôi giữa đồng vắng bao la
Và bất chợt đấy là mơ hay thực
Le lói ngọn đèn như đứng gác đằng xa

Người đầy tuyết giống hệt như người tuyết
Tôi vào nhà - chưa biết rủi hay may
Và rũ tuyết nghe thấy lời ấm áp:
- Bếp lò kia... Còn áo ấm đây này...
Rồi bà cụ lặng nghe tôi kể chuyện
Nhưng mặt người mới đờ đẫn làm sao
Bên bếp lửa với dáng ngồi bất động
Trông người như đá thiếp tự khi nào...

2

Quá nhiều ảnh úa vàng trong khung ảnh
Giản dị trang nghiêm ở nước Nga mình
Tôi chợt hiểu ra và thương cảm
Ý nghĩa xót xa của ảnh gia đình:
Trái đất còn nhiều hận thù máu lửa
Nên hình dáng người thân ta phải giữ cho lòng
- Liệu chiến tranh có xảy ra không cháu?
Tôi trả lời:
- Theo cháu, chắc là không
- Ồ, cầu giời! Ai làm dâu trăm họ
Mà đao binh là hoạ lớn vô cùng
Người hỏi lại:
- Cháu bảo là không có?
Tôi gật đầu:
- Vâng, có lẽ là không
- Ồ, cầu giời...
Và người lại nhìn tôi
Chăm chắm như thể người câm điếc
Rồi lại khẽ gục mái đầu đã bạc
Người lặng thinh bên bếp lửa yên ngồi
Người nghĩ gì? Có thể giây phút đó
Trước mặt người cả thế giới hiện lên
Nhưng ảo ảnh xa xưa vụt biến
Khi tôi làm lẻng xẻng mấy đồng xu
- Không, người xua tay, - chúng tôi chẳng nhận tiền!
- Vậy cháu đi, chúc cụ luôn mạnh khoẻ
Nhân nghĩa ta sẽ trả bằng nhân nghĩa
Ân tình ta sẽ đáp ân tình...

3

Xin cảm ơn ngọn lửa Nga bình dị
Vì người mang sâu nặng nỗi đau đời
Luôn rực cháy cho những ai lạc lối
Giữa đồng hoang, không bạn không bè
Vì người với niềm tin son sắt
Giữa bao nhiêu loạn lạc bất yên
Cứ mãi cháy, cháy sáng lòng nhân hậu
Giữa sương mù, cháy suốt, cháy thâu đêm...
1964

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Nikolai Rubtsov » Ngọn lửa Nga