21/04/2024 02:35Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Bông hoa mang cả mùa xuân
La fleur qui fait le printemps

Tác giả: Théophile Gautier

Nước: Pháp
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 04/04/2022 20:23

 

Nguyên tác

Les marronniers de la terrasse
Vont bientôt fleurir, à Saint-Jean,
La villa d’où la vue embrasse
Tant de monts bleus coiffés d’argent.

La feuille, hier encor pliée
Dans son étroit corset d’hiver,
Met sur la branche déliée
Les premières touches de vert.

Mais en vain le soleil excite
La sève des rameaux trop lents;
La fleur retardataire hésite
A faire voir ses thyrses blancs.

Pourtant le pêcher est tout rose,
Comme un désir de la pudeur,
Et le pommier, que l’aube arrose,
S’épanouit dans sa candeur.

La véronique s’aventure
Près des boutons d’or dans les prés,
Les caresses de la nature
Hâtent les germes rassurés.

Il me faut retourner encore
Au cercle d’enfer où je vis;
Marronniers, pressez-vous d’éclore
Et d’éblouir mes yeux ravis.

Vous pouvez sortir pour la fête
Vos girandoles sans péril,
Un ciel bleu luit sur votre faîte
Et déjà mai talonne avril.

Par pitié, donnez cette joie
Au poëte dans ses douleurs,
Qu’avant de s’en aller, il voie
Vos feux d’artifice de fleurs.

Grands marronniers de la terrasse,
Si fiers de vos splendeurs d’été,
Montrez-vous à moi dans la grâce
Qui précède votre beauté.

Je connais vos riches livrées,
Quand octobre, ouvrant son essor,
Vous met des tuniques pourprées,
Vous pose des couronnes d’or.

Je vous ai vus, blanches ramées,
Pareils aux dessins que le froid
Aux vitres d’argent étamées
Trace, la nuit, avec son doigt.

Je sais tous vos aspects superbes,
Arbres géants, vieux marronniers,
Mais j’ignore vos fraîches gerbes
Et vos arômes printaniers.

Adieu, je pars lassé d’attendre;
Gardez vos bouquets éclatants!
Une autre fleur suave et tendre,
Seule à mes yeux fait le printemps.

Que mai remporte sa corbeille!
Il me suffit de cette fleur;
Toujours pour l’âme et pour l’abeille
Elle a du miel pur dans le coeur.

Par le ciel d’azur ou de brume
Par la chaude ou froide saison,
Elle sourit, charme et parfume,
Violette de la maison!

Bản dịch của Minh Sơn Lê

Trên sân thượng cây đã bừng
Rồi đây sớm nở, ở vùng Saint-Jean,
Từ biệt thự ngắm thênh thang
Núi xanh mây bạc giăng ngang trên đầu.

Lá, hôm qua vẫn còn nhàu
Trong vành áo ngực sát vào mùa đông,
Đặt trên cây nhánh lòng thòng
Màu xanh điểm dấu say lòng đầu tiên.

Mặt trời rõ thật vô duyên
Làm cây đổ nhựa lặng yên trên cành;
Cánh hoa nở muộn ngập ngừng
Khoe khoang nhuỵ trắng tưng bừng sắc hương.

Mà đào toàn sắc hồng vương,
Như là muốn được khiêm nhường đón nghinh,
Táo thì, tưới bởi bình minh,
Đua nhau khởi sắc ánh hình lung linh.

Cây xanh chen lá xanh xanh
Gần trên đồng cỏ loanh quanh nụ vàng,
Thiên nhiên ve vuốt nồng nàn
Làm cho bao giống hạt mầm sinh sôi.

Phải quay trở lại nữa rồi
Đến vòng địa ngục nơi tôi sinh tồn;
Cây dẻ, chóng nở ra hơn
Để làm loá mắt cho hồn tôi say.

Em đi dự tiệc bên ngoài
Yên tâm chẳng gặp nạn tai đâu nào,
Trời xanh trên đỉnh núi cao
Tháng Năm cũng nối gót vào tháng Tư.

Xin ban cho hạnh phúc này
Gửi người thi sĩ đắng cay đời mình,
Trước khi xa, để được nhìn
Pháo hoa tung toé trên mình của em.

Bao lơn cây lớn lên thêm,
Mùa hè rực rỡ cho em tự hào,
Dành cho tôi nét duyên trao
Một vầng nhan sắc tiên đào của em.

Biết em phong phú đời riêng,
Tháng Mười, trời đất khắp miền xôn xao,
Em mang áo tím ôm vào,
Ánh vàng vương miện trên đầu đặt lên.

Nhìn em, mảnh trắng viền ren,
Như hình vẽ cảnh nơi miền giá băng
Đắp thêm miếng bạc nằm ngang
Dò, trong đêm tối, chỉ bằng ngón tay.

Biết em nhiều khía cạnh hay,
Cả cây cao bóng lớn, cây dẻ già,
Nhưng tôi chỉ thoáng lướt qua
Và hương xuân thắm mặn mà của em.

Xa em, mòn mỏi chờ em;
Giữ chùm hoa ấy cho thêm xinh hoài!
Hoa ngọt ngào chẳng phôi phai,
Mình em trong mắt cũng làm mùa xuân.

Mong giành được giỏ của nàng!
Hoa này cũng đủ tôi mang suốt đời;
Tôi là hồn ong rong chơi
Em là mật ngọt tinh khôi trong lòng.

Trời xanh hay mù sương không
Theo mùa nóng hoặc mùa đông lạnh oà,
Em cười, quyến rũ hương hoa,
Một màu tím tím căn nhà tím hoa!

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Théophile Gautier » Bông hoa mang cả mùa xuân