29/03/2024 07:37Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Những suy nghĩ ban đêm
Nachtgedanken

Tác giả: Heinrich Heine

Nước: Đức
Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 20/03/2007 14:40

 

Nguyên tác

Denk ich an Deutschland in der Nacht,
Dann bin ich um den Schlaf gebracht,
Ich kann nicht mehr die Augen schließen,
Und meine heißen Tränen fließen.

Die Jahre kommen und vergehn!
Seit ich die Mutter nicht gesehn,
Zwölf Jahre sind schon hingegangen;
Es wächst mein Sehnen und Verlangen.

Mein Sehnen und Verlangen wächst.
Die alte Frau hat mich behext,
Ich denke immer an die alte,
Die alte Frau, die Gott erhalte!

Die alte Frau hat mich so lieb,
Und in den Briefen, die sie schrieb,
Seh ich, wie ihre Hand gezittert,
Wie tief das Mutterherz erschüttert.

Die Mutter liegt mir stets im Sinn.
Zwölf Jahre flossen hin,
Zwölf lange Jahre sind verflossen,
Seit ich sie nicht ans Herz geschlossen.

Deutschland hat ewigen Bestand,
Es ist ein kerngesundes Land,
Mit seinen Eichen, seinen Linden
Werd ich es immer wiederfinden.

Nach Deutschland lechzt ich nicht so sehr,
Wenn nicht die Mutter dorten wär;
Das Vaterland wird nie verderben,
Jedoch die alte Frau kann sterben.

Seit ich das Land verlassen hab,
So viele sanken dort ins Grab,
Die ich geliebt - wenn ich sie zähle,
So will verbluten meine Seele.

Und zählen muß ich - Mit der Zahl
Schwillt immer höher meine Qual,
Mir ist, als wälzten sich die Leichen
Auf meine Brust - Gottlob! Sie weichen!

Gottlob! Durch meine Fenster bricht
Französisch heitres Tageslicht;
Es kommt mein Weib, schön wie der Morgen,
Und lächelt fort die deutschen Sorgen.

Bản dịch của Hoàng Trung Thông

Nếu đêm đén tôi nhớ nhung nước Đức
Cũng chỉ là trong mộng mị mà thôi
Mắt tôi vẫn trơ trơ không nhắm được
Và tuôn bao dòng lệ nóng sôi.

Những năm tháng đến rồi qua mãi
Từ ngày tôi từ giã mẹ thân yêu
Mười hai năm đã trôi qua đằng đẵng
Càng ngày tôi khổ ải thêm nhiều.

Càng ngày tôi khổ ải nhiều thêm
Bà cụ đã ném tôi cho mệnh số
Tôi nhớ nhung bà cụ khôn nguôi
Ôi bà cụ, cầu lạy trời phù hộ.

Bà cụ hiền thương yêu tôi lắm
Và trong thư bà viết cho tôi
Tôi nhìn thấy bàn tay bà run rẩy
Như trái tim bà mẹ bùi ngùi.

Mẹ tôi luôn hiện về trong trí
Mười hai năm đằng đẳng trôi qua
Mười hai năm phôi pha tàn lụi
Từ buổi tin tôi áp chặt tim bà.

Nước Đức sẽ trường tồn mãi mãi
Xứ sở đây sức khỏe tuyệt vời
Với những cây sồi, cây bồ đề lực lưỡng
Tôi sẽ về thăm lại đấy thôi.

Tôi cũng chẳng vội về thăm nước Đức
Nếu mẹ tôi chẳng ở nơi đây
Tổ quốc chẳng bao giờ chết được
Bà cụ thì có thể chết đi.

Từ ngày tôi từ giã xứ này
Bao nhiêu người đã vùi sâu dưới huyệt
Bấm đốt tay tính những người thân
Tim tôi rỏ máu nhiều đến chết.

Phúc đức sao! từ cửa sổ phòng tôi
Lọt tia sáng của mặt trời nước Pháp
Vợ tôi đến, tươi đẹp như bình minh
Nụ cười xua những nỗi lo nước Đức.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Heinrich Heine » Những suy nghĩ ban đêm