27/04/2024 00:21Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Lục Châu truỵ lâu
綠珠墜樓

Tác giả: Thái Thuận - 蔡順

Thể thơ: Thất ngôn bát cú; Nước: Việt Nam; Thời kỳ: Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn
Đăng bởi Hà Như vào 23/07/2010 21:38

 

Nguyên tác

宛轉蛾眉譸曉妝,
樓前效死祇堪傷。
月沉易失當天影,
花落難留樸地香。
金谷園寒春寂寞,
玉蕭聲斷夜淒涼。
齊奴若識亡家禍,
應把明珠贖孟光。

Phiên âm

Uyển chuyển nga my chú[1] hiểu trang,
Lâu tiền hiệu tử kỳ kham thương.
Nguyệt trầm dịch thất đương thiên ảnh[2],
Hoa lạc nan lưu phác địa hương[3].
Kim Cốc viên hàn xuân tịch mịch,
Ngọc tiêu[4] thanh đoạn dạ thê lương.
Tề Nô nhược thức vong gia hoạ,
Ứng bả minh châu thục Mạnh Quang.

Dịch nghĩa

Mềm mại nét mày ngài vừa trang điểm buổi sớm,
Đã xảy ra cảnh chết trước lầu thật đáng thương.
Mặt trăng chìm rồi dễ mất ảnh đẹp trời cho,
Đoá hoa rụng khó cầm được mùi hương của đất.
Vườn Kim Cốc lạnh, mùa xuân tiêu điều quạnh quẽ,
Tiếng ngọc tiêu dứt, ban đêm the thê thảm lạnh lùng.
Tề Nô ví biết đó là cái hoạ tan nhà,
Thời đã cầm châu sáng sang mua nàng Mạnh Quang.

Bản dịch của Quách Tấn

Mày ngài điểm nét tân trang,
Lầu cao phút đã phụ phàng hoa niên.
Trăng chìm chìm bóng đương thiên,
Mùi hương phác địa lạnh miền hoa rơi.
Vườn Kim cốc lục hồng phai,
Ngọc tiêu vắng vẻ đêm dài thê lương.
Tề Nô ví biết tai ương,
Đã đem châu sáng đổi nường Mạnh Quang.
Lục Châu là một tuyệt thế giai nhân, vợ của Thạch Sùng, có tài về âm luật, nổi tiếng thiên hạ. Thạch Sùng người đời Tây Tấn, tên chữ Quý Luân, hiệu Tề Nô, là Thứ sử Kinh châu, nhà giàu có dinh thự ở lũng Kim Cốc. Quan tướng quốc Tư Mã Luân muốn cướp Lục Châu bèn vu cho Thạch Sùng có ý làm phản, tâu vua bắt tội. Lục Châu biết vì mình mà chồng bị hại, liền nhảy lầu tự vẫn.

[1] Sách nguồn phiên là “trụ”, chữ dị thể có tự dạng và nghĩa như chữ “chú” 譸, chưa xác định chính xác.
[2] Sắc đẹp tự nhiên của trời cho.
[3] Mùi hương chất phác do đất sinh ra.
[4] Tiêu bằng ngọc.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Thái Thuận » Lục Châu truỵ lâu