21/04/2024 05:41Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Du Tây Hồ bát tuyệt kỳ 5
遊西湖八絕其五

Tác giả: Cao Bá Quát - 高伯适

Thể thơ: Thất ngôn tứ tuyệt; Nước: Việt Nam; Thời kỳ: Nguyễn
Đăng bởi Vanachi vào 20/04/2014 08:48

 

Nguyên tác

泛泛輕舟去未還,
孤雲駐處是孤山。
高郎祗似梅花瘦,
春思渾如病鶴閒。

Phiên âm

Phiếm phiếm khinh chu khứ vị hoàn,
Cô vân trú xứ thị cô sơn.
Cao lang[1] chi tự mai hoa sấu,
Xuân tứ hồn như bệnh hạc[2] nhàn.

Dịch nghĩa

Lênh đênh chiếc thuyền con đi mãi chưa về,
Nơi có đám mây côi cút là ngọn núi trơ vơ.
Chàng Cao chỉ như cây mai gầy gò,
Tứ xuân buồn như chim hạc đang ốm.

Bản dịch của Trần Ngọc Thụ

Lãng đãng thuyền con chửa trở về
Một hòn non đứng một mây che
Chàng Cao gầy tựa cành mai tóp
Thi tứ rầu như hạc ốm nhè
[1] Chỉ bản thân tác giả.
[2] Truyện Lý Tĩnh đời Đường chép: Tĩnh lên chơi núi Trung Sơn, có con hạc đang rên siết và nói “Tôi là tiên trong loài chim, bị một tiều phu đánh què chân, bây giờ phải có máu người mới chữa khỏi”. Tĩnh cởi áo, định lấy máu cho hạc, nhưng hạc nói “Không được, ở thế gian này không phải người nào cũng hoàn toàn là người cả”, rồi nhổ một cái lông my đưa cho Tĩnh, bảo cầm xuống kinh đô, muốn tìm người thực, cứ nhìn qua lông này sẽ thấy. Tĩnh đi đường, giơ lông lên nhìn mình thì thấy đầu mình là đầu ngựa, đi đến đất Đông Lạc, gặp khá nhiều người nhưng hoặc giống chó, hoặc giống lợn, hoặc giống ngựa, hoặc giống lừa, chỉ có một ông cụ già hoàn toàn là người thôi. Tĩnh nói rõ việc đi tìm người để xin máu chữa cho hạc, ông cụ cười vén cánh tay chích máu cho. Tĩnh đem về bôi cho hạc, vết thương khỏi liền. Hạc tạ ơn rồi vỗ cánh bay đi.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Cao Bá Quát » Du Tây Hồ bát tuyệt kỳ 5