30/03/2024 06:24Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

“Trời gần tối. Căn phòng mờ...”
“Il faisait presque nuit. La chambre était obscure...”

Tác giả: François Coppée

Nước: Pháp
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 02/07/2022 20:54

 

Nguyên tác

Il faisait presque nuit. La chambre était obscure.
Nous étions dans ce calme alangui qui procure
La fatigue, et j’étais assis à ses genoux.
Ses yeux cernés, mais plus caressants et plus doux,

Se souvenaient encor de l’extase finie,
Et ce regard voilé, long comme une agonie,
Me faisait palpiter le cœur à le briser.
Le logis était plein d’une odeur de baiser.

Ses magnétiques yeux me tenaient sous leurs charmes;
Et je lui pris les mains et les couvris de larmes.
Moi qui savais déjà aimer jusqu’à la mort,
Je vis que je l’aimais bien mieux et bien plus fort

Et que ma passion s’était encore accrue.
Et j’écoutais rouler les fiacres dans la rue.

Bản dịch của Minh Sơn Lê

Trời gần tối. Căn phòng mờ.
Đôi ta xao xuyến thẫn thờ chơi vơi
Mệt, ngồi tựa gối em thôi.
Mắt em thâm, vuốt ve rồi dịu hơn,

Nhớ hoài sau lúc hoàn hồn,
Mắt che kín ấy, như còn khổ đau,
Khiến tim anh muốn vỡ oà.
Phòng chan chứa mùi hôn tha thiết tình.

Mắt em quyến rũ thần kinh;
Nắm tay em hứng lệ mình rơi rơi.
Anh biết yêu đến trọn đời,
Rằng yêu em đời thắm tươi hơn nhiều

Đam mê còn biết bao nhiêu.
Mà nghe xe đã dập dìu phố qua.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » François Coppée » “Trời gần tối. Căn phòng mờ...”