30/03/2023 16:08Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới
Thể thơ: Từ phẩm; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Nam Tống, Kim
Đăng bởi Vanachi vào 08/07/2005 17:54

Nguyên tác
紅藕香殘玉簟秋,
輕解羅裳,
獨上蘭舟。
雲中誰寄錦書來?
雁字回時,
月滿西樓。
花自飄零水自流,
一種相思,
兩處閑愁。
此情無計可消除。
才下眉頭,
卻上心頭。
Phiên âm
Hồng ngẫu[1] hương tàn, ngọc điệm thu,
Khinh giải la thường,
Độc thướng lan chu.
Vân trung thuỳ ký cẩm thư lai?
Nhạn tự hồi thì,
Nguyệt mãn tây lâu.
Hoa tự phiêu linh, thuỷ tự lưu,
Nhất chủng tương tư,
Lưỡng xứ nhàn sầu.
Thử tình vô kế khả tiêu trừ.
Tài há my đầu,
Khước[2] thướng tâm đầu.Dịch nghĩa
Sen hồng tàn hương, đệm ngọc nhuốm lạnh hơi thu
Khẽ trút bỏ áo the
Một mình lên thuyền
Từ trong mây có ai gửi bức thư gấm tới?
Bầy nhạn bay về
Trăng tràn đầy lầu tây
Hoa tự phiêu dạt, nước cứ chảy mãi
Vì một thứ tình si
Khiến người hai chốn buồn lặng
Nỗi lòng này không có cách nào giải khuây được
Vừa mới tới mày ngài
Đã dâng lên trong lòngBản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải
Sen tàn chiếu đẫm hơi thu,
Vén xiêm, lên chiếc cô chu một mình.
Mong chờ thư tự mây xanh,
Nhạn về là lúa trăng thanh đầy lầu.
Hoa rơi rụng, nước chảy mau,
Tương tư một mối đeo sầu đôi nơi.
Tình này chẳng thể khuây nguôi,
Vừa nơi khóe mắt đã nơi đáy lòng.
Dị An kết hôn với Triệu Minh Thành chưa được bao lâu thì chồng bà lên đường công cán ở xa. Bài từ này làm trong hoàn cảnh đó.
[1] Tên gọi khác của sen hồng.
[2] Có bản chép là “hựu” 又.