19/04/2024 09:25Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Bài số 44
44

Tác giả: Tagore Rabindranath - রবীন্দ্রনাথ ঠাকুর

Nước: Ấn Độ
Đăng bởi Vanachi vào 05/03/2007 18:57

 

Nguyên tác

Reverend sir, forgive this pair of sinners. Spring winds to-day are blowing in wild
eddies, driving dust and dead leaves away, and with them your lessons are all lost.
Do not say, father, that life is a vanity.
For we have made truce with death for once, and only for a few fragrant hours we two
have been made immortal.
Even if the king’s army came and fiercely fell upon us we should sadly shake our heads
and say, Brothers, you are disturbing us. If you must have this noisy game, go and
clatter your arms elsewhere. Since only for a few fleeting moments we have been made
immortal.
If friendly people came and flocked around us, we should humbly bow to them and say,
This extravagant good fortune is an embarrassment to us. Room is scarce in the infinite
sky where we dwell. For in the spring-time flowers come in crowds, and the busy wings
of bees jostle each other. Our little heaven, where dwell only we two immortals, is too
absurdly narrow.

Bản dịch của Đỗ Khánh Hoan

Thưa cha tôn kính, xin cha tha thứ cho hai kẻ tội lỗi này. Gió Xuân hôm nay đang thổi mạnh từng cơn cuốn lôi đi cả các bụi lẫn lá vàng cùng những điều cha chỉ giáo.

Xin cha đừng nói đời là hư không, vì hai đứa chúng tôi chỉ một lần cầu hòa cùng thần chết và chỉ được thành bất tử trong vài giờ ngắn ngủi ngát hương.

Nếu quân lính nhà vua có hung hăng kéo lại, chúng tôi sẽ chỉ buồn bã lắc đầu mà nói: “Các anh đang quấy nhiễu chúng tôi. Nếu phải làm trò ồn ào này thì các anh cứ đem vũ khí đua tranh ở nơi nào khác. Vì chúng tôi chỉ được thành bất tử trong một vài khoảnh khắc dịu êm”.

Nếu có người thân thiện tới hỏi, chúng tôi sẽ khiêm tốn cúi chào và nói: “Niềm may mắn quá chừng này làm chúng tôi bối rối. Trên bầu trời mênh mông, nơi chúng tôi sống, chốn ở thật hiếm khan. Vì lẽ mỗi độ Xuân về hoa nở tưng bừng, ong bay từng đám chen cánh rộn ràng. Thiên đường nhỏ bé nơi chỉ có hai người bất tử chúng tôi nương sống lại chật hẹp vô chừng.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Tagore Rabindranath » Bài số 44