Trang trong tổng số 1 trang (3 bài viết)
[1]

Ảnh đại diện

Thơ Tùng Văn

Đời người con gái hạnh phúc nhất là được yêu và lấy chồng, nhưng người con gái trong thơ anh Tùng Văn sao mà tủi phận đến thế ?
  "Mẹ như một vệt sao rơi
  Lịm đi nhanh chóng giữa trời đêm đen..." Thật buồn!

Thái Bình 16-10-2014-TB
Ảnh đại diện

Truyện ngắn - Tùng Văn

CON THÚ TẬT NGUYỀN

Anh như con thú tật nguyền, yêu rồi bị phụ bạc, anh lẻ loi cô đơn, ôm vết thương lòng như con thú bị thương lúc nào cũng rỉ máu. Con thú liếm mãi cái vết thương rồi đến một lúc sức tàn lực kiệt và chết!

22/7/2014/TB
Ảnh đại diện

Truyện ngắn - Tùng Văn

Tùng Văn đã viết:
CÁNH CHIM CUỐI TRỜI
  
 Mười tám tuổi em vào đại học, tuổi hắn đã hai nhăm. Em xuất thân trong một gia đình cách mạng, mẹ làm đến chức Viện trưởng Viện Kiểm sát tỉnh miền duyên hải, còn hắn, con nhà nghèo quê miền Sơn tây cũ. Khi nhập trường hắn đã mang quân hàm trung uý quân đội và vừa ở chiến trường ra trong người vẫn còn đeo đẳng những cơn sốt rét rừng.
  Hắn thôi…

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài viết)
[1]




Tìm bài viết:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tìm trong:

Tên chủ đề:

Nội dung:

Người gửi:

Diễn đàn:

Gửi sau ngày (ngày/tháng/năm):

Gửi trước ngày (ngày/tháng/năm):