BƯỚC ĐI THỜI GIAN

Chợt một đêm không ngủ
Lắng bước đi thời gian
Bàn chân êm nhẫn nại
Như lời ru dịu dàng.
Lỡ rồi xuân đi qua
Lỡ mai sớm hoa tàn
Lỡ nắng không vàng nữa?
Bao giờ em sang ngang?