TÂM CẢM
Anh lại về đây cùng ánh đèn xưa
Để ngồi viết những dòng nhật ký
Nghe tiếng thở dài không nghỉ
Của đêm suốt năm canh
Hỏi em trong đêm có nghĩ về anh?
Để câu chuyện chỉ còn là hoài niệm
Hàng lá đổ em lặng yên bất biến
Tranh cổ treo tường người hoạ sĩ tặng anh
Nó cũng thức cùng đêm dài buồn tanh
Để trở lại sự binh yên trong nếp nghĩ
Sau một ngày không nghỉ
Anh lại về cùng đêm
Thầm góp nhặt những niềm vui dịu êm
Hoà tan nỗi hoài nghi ngờ vực
Huyền…
NỖI NHỚ
Xa em anh gói quà nỗi nhớ
Gửi theo mây đưa đến thật bất ngờ.
Hãy cất giữ ở trong lòng thầm kín!
Để khi một mình, không lạnh trước mùa đông.
Nơi xa kia, em có nhớ anh không?
Từng ý nghĩ trong đầu, như lật mở.
Hàng mi lung linh, hạt sương khuya thương nhớ!
Sống mũi cay mắt nhoà ánh sao trời.
Hãy nhờ gió đưa em đến em ơi...
Anh sẽ gửi vào trong em tâm sự.
Gió sẽ mở ra, từng trang tình sử.
Đặt trên tay em, những mộng ước đời thường
Suốt chiều dài, nỗi nhớ,…
Như nguyệt
Tiếng thơ vang vọng đâu đây...
Bãi dài như bắc thang mây lên trới!
Âm dương xen lẫn cuộc đời.
Ngàn năm còn đó,mây trời Thăng Long.