Trang trong tổng số 53 trang (527 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [25] [26] [27] [28] [29] [30] [31] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

hoan1982

Lỗi chính tả
Nguyễn Việt Hà
Một ông hành nghề là thanh tra có vẻ là quan chức xã hồn nhiên và hồn hậu trả lời trên báo (Tiền Phong ra ngày 12/04/06), rằng mình có mắc lỗi chính tả trong khi đang vất vả viết báo cáo gửi trình Thủ Tướng. Đại loại có một công trình bị thất thoát từ hàng tỷ đồng thì hơn một lần ông nắn nót viết thành triệu đồng. Ông nhăn nhó khẳng định “Đây chỉ là lỗi chính tả chứ không có tiêu cực gì”.
Theo Từ điển tiếng Việt của Hoàng Văn Hành, thì chính tả là Cách viết chữ được coi là chuẩn. Ví dụ như câu miệng quan trôn trẻ là một mẫu câu thành ngữ rất đúng chính tả Việt. Từ thăm thẳm xa xưa cho đến mới tinh ngày nay thì lỗi chính tả vẫn được xem là lỗi trong veo phổ thông long lanh phổ cập và đặc biệt nó chứa chất rất nhiều ngây thơ. Nó có nhan nhản không những ở các cấp trong trắng trung tiểu học mà còn chình ình ở những tay sành sỏi thành thạo nghề viết.
Vô số nhà văn giỏi chữ loay hoay không biết viết chữ kẻ sĩ/sỹ nên là I ngắn hay Y dài. Vô số những quan chức đầy đặn bằng cấp cũng bứt dứt khi viết chữ "bạc tỉ/tỷ" nên là Y dài hay I ngắn. Lỗi chính tả nông nổi dễ mắc như vậy nên hầu hết nó được sự cảm thông khoan thứ, cực chẳng đã nếu gặp phải thầy cô nào khó tính lắm thì cũng chỉ ăn vài nhát thước kẻ vào mông đít. Vì vậy khi bất đắc dĩ phải đối diện hoặc đối thoại với lương tâm hay lương tri mà thấy có điều gì gờn gợn thì con người ta thưòng thường hân hoan rồi nghiêm khắc kiểm điểm rằng mình đang mắc lỗi chính tả.
Thế nhưng trong nghệ thuật của sự dùng chữ, đại loại như văn hay thơ, thì chính tả hoặc một thứ có vẻ khó hơn nó một tí, ngữ pháp chẳng hạn lại luôn được các tay bút bậc thầy trân trọng bàn.
Hầu như tất cả bọn họ đều khẳng định rằng, mỗi một người viết có cá tính đều mang một thứ chính tả một thứ ngữ pháp của riêng mình. Trong bước đầu của tập tọng viết nhiều người trẻ thường được các bậc trịnh thượng già dặn rằng chớ có dùng nhiều thì, là, mà.
Ở một đêm thơ sinh viên, một nam sinh cố tình quên những lời dặn khuôn vàng thước ngọc rụt rè mặt tái mét đứng lên đọc một bài thơ dài rất nhiều mà, là, thì có câu kết cuối.
Cũng chỉ là một chén trà,
Nhưng mà em rót lại là trắng đêm.
Nghe xong, không biết bao nhiêu nữ sinh phía dưới mắt ngân ngấn rưng rưng lệ ào ạt vỗ tay. Thơ đã xúc động thì cần quái gì ngữ pháp với cả chính tả. Có lẽ xuất phát từ cái ý có vẻ vớ vẩn này nên rất nhiều nghệ sĩ của văn của thơ đã chủ động sáng tạo, cố tình vi phạm những lỗi chính tả mang vẻ kinh điển.
Từ đấy mà suy, ông quan thanh tra kia (chữ dùng của đại văn hào Gô Gôn) đích thực là một Avănggác (Tên riêng Tây phiên nôm nhằm chỉ các nghệ sĩ tiên phong có công cách tân thuộc một nghệ phái nào đấy).
Đổi mới khái niệm chữ rồi thêm vào đây một nội hàm hoàn toàn khác cũ là khát khao muôn đời của bao nhiêu nghệ sĩ lớn. Có phải vì thế mà ở ta của ngày hôm nay, đã và đang hình thành một nghệ phái có tên là PMU 18 với đông đảo “nghệ sĩ” luôn đi đầu trong việc bóp và nặn ra một thứ chính tả mới. Ăn cắp thì viết thành thất thoát. Hối lộ thì viết thành quà biếu trên mức tình cảm. Đương nhiên, rút ruột tiền tỷ sẽ viết thành tiền triệu. Thậm chí nghệ sĩ ưu tú Tổng giám đốc Bùi Tiến Dũng còn mạnh dạn vượt ra ngoài văn chương báo cáo để làm một cú nghệ thuật trình diễn sắp đặt (installation) kinh hoàng.
Tác phẩm của nghệ sĩ này trải hàng chục ki lô mét cọc tiêu phủ xi măng bao quanh cốt tre. Các quan chức thanh tra, kiểm tra, bố cha vì quá say mê nghệ thuật hậu hiện đại nên đã lim dim nhắm mắt tán thưởng. Chỉ có đám thảo dân ngu ngơ vô tình bị đứng xem bỗng cồn cào đau đớn bật khóc thầm. Hình như họ xót xa tủi thân cho chính mình đã bao nhiêu năm nay vất vả chỉ biết viết theo đúng phép chính tả.

Nguồn:  Nhà văn thì chơi với ai - NXB Hội Nhà văn
Cái gì biết thì chia sẻ.Đừng sợ người ta cười mình hợm hĩnh.Chỉ e người ta không muốn tiếp thu.Cái gì chưa biết thì hỏi.Đừng ngại người ta cười mình dốt.Chỉ sợ mình hoài dốt thật(Ketxu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vien.vien

Anton_hoa7x đã viết:
Em xin chào Thầy Khi Tiêu

Theo em ta không đi chùa hương vào ngày nghỉ lễ để tránh tắc đường
Lên tổ chức đi chùa từ sớm từ 2 đến 4 giờ sáng từ Hà Nội bắt đầu khởi hành có như vậy thì Thầy đi sẽ khoẻ de .
Tất cả các nơi trong các động chùa đều hạn chế hết mức tối đa việc thắp hương  cho nên Thầy đi năm nay sẽ không bị ngột ngạt cay mắt nữa

????????

Vien.vien
11.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vien.vien

hoan2182 đã viết:
Sửa lỗi chính tả để chấn chỉnh kỷ cương quốc gia

Lỗi chính tả thành “bệnh” của nhiều đơn vị đầu tàu?



Theo thống kê trung bình, khu vực cơ quan nhiều lỗi nhất là báo chí, xuất bản và truyền thông (9,58%). Tiếp đến là cơ quan thuộc chính phủ và thuộc Bộ (8,63%), chính quyền địa phương (8,15%), Đại học và Viện nghiên cứu (7,13%)…

Cụ thể, trong các đơn vị báo chí và truyền thông, một số cơ quan lớn có tỷ lệ lỗi chính tả lên đến trên 30%. Trong các cơ quan thuộc chính phủ và thuộc bộ có Cục vệ sinh an toàn thực phẩm dẫn đầu tất cả các đơn vị được khảo sát với tỷ lệ lỗi lên đến 38,46%, tiếp đến là Viện năng lượng nguyên tử với 31,49%.

Ở các địa phương, đơn vị có nhiều lỗi chính tả nhất lại thuộc về các thành phố lớn và phát triển, chủ yếu tập trung ở phía nam: TP.HCM dẫn đầu với 18,98%, Đồng Nai 17,31%, Đà Nẵng 15, 83%, Bắc Ninh 11,69%, Hải Phòng 11,19%…  Địa phương ít lỗi nhất là Lâm Đồng với 2,08%.

Nhóm khá nhất về tỷ lệ lỗi là nhóm doanh nghiệp nhà nước và các bộ (7,47-19.98%) thì vẫn còn vượt xa mức chuẩn yêu cầu và cao hơn cả trung bình xã hội. Xếp hạng chung, 5 đơn vị có ít lỗi nhất đều đạt chuẩn dưới 1%, trong đó có tới 3 ngân hàng.

Bao giờ mới thống nhất chuẩn chính tả Tiếng Việt?

Đặc biệt, GS Trần Trí Dõi cho rằng, đối với vấn đề sai lỗi chính tả trong các văn bản chính thức của các cơ quan nhà nước, cần đưa ra chế tài nghiêm khắc để xử phạt cũng như việc ban hành các quy định có giá trị pháp lý. Bên cạnh đó là những quy định chính thức có tính bắt buộc về chuẩn chính tả của một cơ quan nhà nước có trách nhiệm.

TS Nguyễn Ái Việt bổ sung: “Có lẽ vì lỗi chính quá nhiều, chúng ta trở nên chai lỳ với chúng đến mức thờ ơ. Hãy nhớ rằng quan tâm tới chính tả cũng là quan tâm đến quyền lợi thiết thực của mỗi người. Sửa lỗi chính tả để cũng là bước đầu để chấn chỉnh kỷ cương quốc gia, nâng cao chất lượng công việc và trách nhiệm của công dân.”

Tiếp tục chiến dịch quét lỗi chính tả này, TS Nguyễn Ái Việt cho biết, trang web xephangvanban.com.vn sẽ tiếp tục tiến hành các đợt đánh giá thường xuyên 3 tháng một lần. Kết quả sẽ được sắp xếp theo tiến trình thời gian, giúp người sử dụng quan sát diễn biến của lỗi chính tả.

 
 Nguyễn Hường
 Tôi rất thích câu châm ngôn với đại ý là: "Không có cái lỗi lớn nào không được bắt nguồn từ những lỗi nhỏ"; những lỗi nhỏ - ta đã biết thì nên cố gắng sửa để tránh những cái lỗi lớn có thể xảy ra.
Vien.vien
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoan1982

Khi chúng ta sai chính tả
25/01/2010
Chính tả, là viết đúng mặt chữ, theo quy định chuẩn tiếng Việt. Hiện nay các lỗi nói ngọng rất phổ biến như l với n, nói và viết không chính xác ch với tr, s với x, r với d và gi. Các lỗi nói sai về dấu phổ biến ở các tỉnh miền Trung và miền Nam: dấu hỏi với dấu ngã, dấu chấm và không dấu, … và rất nhiều lỗi khác nữa.

Trong một lần tôi đi công tác ở các tỉnh miền trong, nhân viên khách sạn có hỏi tên tôi để khai báo tạm trú tạm vắng, nhưng tôi đọc Họ của mình mà nhân viên không thể nào viết đúng được. Thế là tôi bỗng nhiên bị gán cho họ “Chữ”. Cũng tương tự như vậy anh Nghị đi công tác cùng tôi cũng bị đổi tên thành “Nghi” (mãi họ cũng không hiểu, cuối cùng phải xem trên chứng minh thư nhân dân). Do kiểu đọc như thế nào viết như thế, và đặc tính vùng miền ở nước ta nên nhiều người ở miền Trung, miền Nam thường nhầm lẫn nặng giữa các dấu thanh. Đó là những lỗi nặng trong chính tả tiếng Việt bởi chúng ta viết phải luôn đảm bảo đúng chính tả, còn nói thì có thể nói theo kiểu vùng miền ( theo ý kiến riêng của tôi).
Tôi có nghiên cứu một vài tài liệu và các bài báo hiện nay lỗi sai chính tả là cực kì phổ biến. Phải chăng chúng ta chưa có cách nào hữu hiệu và tối ưu? Theo tôi đây là trách nhiệm của toàn xã hội chứ không phải của riêng mình ai, của riêng gia đình nào, của riêng đoàn thể nào và của riêng ngành nào. Bất cứ chúng ta là ai hễ là con Rồng cháu Tiên, là con dân Việt Nam phải có ý thức khi nói và viết phải đúng chính tả Tiếng Việt. Từ học sinh, cha mẹ học sinh, giáo viên, người làm việc trong các ngành nghề đều cần có ý thức đó. Tôi nghĩ rằng không nên nói xa xôi quá, nói cụ thể là hễ thấy ai đó viết sai chính tả chúng ta nên nhắc nhở, hoặc làm sao đó để họ hiểu việc viết đúng chính tả quan trọng đến mức nào.
I. Khi chúng ta viết sai chính tả
Có rất nhiều câu chuyện về sai chính tả nhưng tác hại thì thế nào? Theo tôi tác hại là rất lớn.
- Từ thế hệ này sẽ truyền tải những cái sai đó sang thế hệ sau, rồi dần dần làm mất sự trong sáng của Tiếng Việt. Thử nghĩ xem thế hệ sau này sẽ đọc lại những bài văn, bài thơ, câu chuyện, tiểu thuyết,… với những lỗi chính tả và nghĩa sai lệch. Chúng sẽ hành động hay hiểu sai về những vấn đề đó và vô tình hiểu sai về các thế hệ đi trước…
- Những bất cập như trong câu chuyện của tôi nêu trên, chẳng may xảy ra những bất trắc gì thì tôi và anh Nghị biết hỏi ai, và xử lý thế nào cho hợp lý. Đó đều là những lỗi không đáng có nếu chúng ta ý thức hơn trong việc học đúng chính tả.
Đó là một vài tác hại trong rất nhiều những tác hại của việc viết sai chính tả….
Chử Đức Nam


Chằn tinh Shrek đã viết:
hoan2182 đã viết:
...(Như là bạn bè đã học cùng nhau từ lúc còn tắm cởi chuồng với nhau).
Bắt được nhé!:P Cởi truồng mới đúng nhé!=:)
Cảm ơn bác Chằn đã tóm trúng cái "cuổng trời" của em!

hoan2182 đã viết:
....................
- Hai người cùng tôn trọng, yêu thương, và quý mến nhau.
Họ coi nhau như người thân trong gia đình,
như là đã quen biết từ lâu lắm rồi.
(Như là bạn bè đã học cùng nhau từ lúc còn tắm cởi chuồng với nhau).
............
III- Điều 3: Trách nhiệm của bên B
Bên B có trách nhiệm phản ánh trung thực, không bóp méo sự thật, và viết đúng chính tả…..
=((  =))=))=))=))=))=))=))=))=))=))=))=))=))=))
(cuoi 24h) - Nói cởi truồng chắc ai cũng hiểu, nhưng lái sang “chuồng” thì chắc chỉ có trong câu chuyện kể về một anh thú y đi tiêm phòng dịch cho bò. Vừa đến cửa nhà nọ thì con nhà chủ đã vội chạy ra: “Sao chú đến muộn thế? Mẹ cháu đã cởi chuồng từ sáng đến giờ để đợi chú”. Giật mình toàn tập!
Cái gì biết thì chia sẻ.Đừng sợ người ta cười mình hợm hĩnh.Chỉ e người ta không muốn tiếp thu.Cái gì chưa biết thì hỏi.Đừng ngại người ta cười mình dốt.Chỉ sợ mình hoài dốt thật(Ketxu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoan1982

Nhiều “sạn” trong văn bản cấp địa phương
Ở phạm vi giao tiếp chính thức, nhìn chung không có những hạt sạn lớn lắm. Tuy nhiên, đây đó, chúng ta vẫn bắt gặp những hiện tượng lai căng, xô bồ khó chấp nhận. Ví dụ, trên các phương tiện thông tin đại chúng hiện nay, người ta không khó bắt gặp cách sử dụng từ ngữ một cách tùy tiện, không chính xác của các nhà báo, người dẫn chương trình. Chẳng hạn, nhiều nhà báo viết “cú lừa ngoạn mục” để chỉ những hành vì ăn cắp, lừa đảo tinh vi (!) Những người này nhiều khi không hiểu rằng, họ đang nhân danh cơ quan nhà nước để phát ngôn với đồng bào, quần chúng và không được phép “tự nhiên chủ nghĩa” như khi giao tiếp trong cuộc sống hàng ngày.
Hay như các văn bản hành chính, nếu như của cấp trung ương thì hầu như không có vấn đề gì nặng nề hay nghiêm trọng lắm. Song ở cấp địa phương thì còn rất nhiều “sạn”. Điển hình nhất là người ta hay đặt câu “cụt”, câu “què”, sử dụng từ ngữ thiếu chính xác, hoặc dùng sai thể thức văn bản, sai phong cách, viết như… nói!
Vì thế, việc ban hành Luật Ngôn ngữ đối với một quốc gia đang phát triển như chúng ta là hết sức cần thiết. Nhiều quốc gia trên thế giới và trong khu vực đã có luật này. Hiện, Viện Khoa học Xã hội Việt Nam đã giao cho Viện Ngôn ngữ học thực hiện chương trình khoa học cấp Bộ Những vấn đề cơ bản về chính sách ngôn ngữ của Việt Nam từ nay đến năm 2020. Chúng tôi đang triển khai và mục tiêu cuối cùng là đi đến việc xây dựng Luật Ngôn ngữ - điều mà chắc sẽ nhận được sự đồng thuận của các tầng lớp trong xã hội. Tôi tin, đây cũng là nguyện vọng của rất nhiều người, nhất là giới trí thức, những người cầm bút.
Tất nhiên, từ khi khởi thảo đến lúc ban hành Luật ngôn ngữ phải có thời gian. Về phía Viện Ngôn ngữ học, chúng tôi đang tích cực chuẩn bị những dữ liệu cần thiết để trình các cơ quan cấp trên. Viện sẽ cùng các cơ quan hữu quan cố gắng hết sức mình để trong vòng 5 năm tới sẽ có được bản Dự thảo Luật ngôn ngữ.
Luật Ngôn ngữ ra đời sẽ điều chỉnh phạm vi giao tiếp có tổ chức (hay còn gọi là chính thức). Qua phạm vi này mà Luật ngôn ngữ sẽ tác động đến phạm vi giao tiếp không chính thức. Nếu không có luật, những người cầm bút, những nhà quản lý và hoạt động trong lĩnh vực thông tin đại chúng sẽ vẫn chưa ý thức được hết việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt.
PGS.TS. Nguyễn Đức Tồn (Viện trưởng Viện Ngôn ngữ học)
Cái gì biết thì chia sẻ.Đừng sợ người ta cười mình hợm hĩnh.Chỉ e người ta không muốn tiếp thu.Cái gì chưa biết thì hỏi.Đừng ngại người ta cười mình dốt.Chỉ sợ mình hoài dốt thật(Ketxu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

NanLan

Phải công nhận dạo này mình hay viết sai lỗi chính tả thật. Nhiều khi mình viết sai mà không biết, lúc khác đọc lại thấy sai mới tá hoả lên. Mà lại là những lỗi rất cơ bản mới chết chứ. Hơi xí hổ chút.
Lần cuối mình viết là : Tiêu tiền vung tay quá "chán". Đọc lại không thể ngờ được là mình đã viết thế. Chẳng hiểu là tại sao nữa.
Có ai quay lại mùa Thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phượng Hoàng _Lửa

.
@NL! chắc là em đang "chán" cho cái sự hoang phí của dân mình nên nhầm đó thôi...
"Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại"
______________________________________
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tường Thụy

NanLan đã viết:
Phải công nhận dạo này mình hay viết sai lỗi chính tả thật. Nhiều khi mình viết sai mà không biết, lúc khác đọc lại thấy sai mới tá hoả lên. Mà lại là những lỗi rất cơ bản mới chết chứ. Hơi xí hổ chút.
Lần cuối mình viết là : Tiêu tiền vung tay quá "chán". Đọc lại không thể ngờ được là mình đã viết thế. Chẳng hiểu là tại sao nữa.
Chưa hại bằng anh. Vợ anh tên là Mận, đôi khi anh gọi: "Mơ em" :))
Giá mà đừng lạc lá thư
Tôi đừng vụng dại, vần thơ đừng buồn


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

NanLan

Thế này thì không phải là sai lỗi chính tả được bác Thuỵ à. Mà chỉ là sự nhầm lẫn đáng tiếc thôi. Vì Mận là chị Mận còn Mơ là cô Mơ nào đó:-))
Có ai quay lại mùa Thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Natasha

hoan2182 đã viết:
Lỗi chính tả
Nguyễn Việt Hà
Một ông hành nghề là thanh tra có vẻ là quan chức xã hồn nhiên và hồn hậu trả lời trên báo (Tiền Phong ra ngày 12/04/06), rằng mình có mắc lỗi chính tả trong khi đang vất vả viết báo cáo gửi trình Thủ Tướng. Đại loại có một công trình bị thất thoát từ hàng tỷ đồng thì hơn một lần ông nắn nót viết thành triệu đồng. Ông nhăn nhó khẳng định “Đây chỉ là lỗi chính tả chứ không có tiêu cực gì”.
Theo Từ điển tiếng Việt của Hoàng Văn Hành, thì chính tả là Cách viết chữ được coi là chuẩn. Ví dụ như câu miệng quan trôn trẻ là một mẫu câu thành ngữ rất đúng chính tả Việt. Từ thăm thẳm xa xưa cho đến mới tinh ngày nay thì lỗi chính tả vẫn được xem là lỗi trong veo phổ thông long lanh phổ cập và đặc biệt nó chứa chất rất nhiều ngây thơ. Nó có nhan nhản không những ở các cấp trong trắng trung tiểu học mà còn chình ình ở những tay sành sỏi thành thạo nghề viết.
Vô số nhà văn giỏi chữ loay hoay không biết viết chữ kẻ sĩ/sỹ nên là I ngắn hay Y dài. Vô số những quan chức đầy đặn bằng cấp cũng bứt dứt khi viết chữ "bạc tỉ/tỷ" nên là Y dài hay I ngắn. Lỗi chính tả nông nổi dễ mắc như vậy nên hầu hết nó được sự cảm thông khoan thứ, cực chẳng đã nếu gặp phải thầy cô nào khó tính lắm thì cũng chỉ ăn vài nhát thước kẻ vào mông đít. Vì vậy khi bất đắc dĩ phải đối diện hoặc đối thoại với lương tâm hay lương tri mà thấy có điều gì gờn gợn thì con người ta thưòng thường hân hoan rồi nghiêm khắc kiểm điểm rằng mình đang mắc lỗi chính tả.
Thế nhưng trong nghệ thuật của sự dùng chữ, đại loại như văn hay thơ, thì chính tả hoặc một thứ có vẻ khó hơn nó một tí, ngữ pháp chẳng hạn lại luôn được các tay bút bậc thầy trân trọng bàn.
Hầu như tất cả bọn họ đều khẳng định rằng, mỗi một người viết có cá tính đều mang một thứ chính tả một thứ ngữ pháp của riêng mình. Trong bước đầu của tập tọng viết nhiều người trẻ thường được các bậc trịnh thượng già dặn rằng chớ có dùng nhiều thì, là, mà.
Ở một đêm thơ sinh viên, một nam sinh cố tình quên những lời dặn khuôn vàng thước ngọc rụt rè mặt tái mét đứng lên đọc một bài thơ dài rất nhiều mà, là, thì có câu kết cuối.
Cũng chỉ là một chén trà,
Nhưng mà em rót lại là trắng đêm.

Nghe xong, không biết bao nhiêu nữ sinh phía dưới mắt ngân ngấn rưng rưng lệ ào ạt vỗ tay. Thơ đã xúc động thì cần quái gì ngữ pháp với cả chính tả. Có lẽ xuất phát từ cái ý có vẻ vớ vẩn này nên rất nhiều nghệ sĩ của văn của thơ đã chủ động sáng tạo, cố tình vi phạm những lỗi chính tả mang vẻ kinh điển.
Từ đấy mà suy, ông quan thanh tra kia (chữ dùng của đại văn hào Gô Gôn) đích thực là một Avănggác (Tên riêng Tây phiên nôm nhằm chỉ các nghệ sĩ tiên phong có công cách tân thuộc một nghệ phái nào đấy).
Đổi mới khái niệm chữ rồi thêm vào đây một nội hàm hoàn toàn khác cũ là khát khao muôn đời của bao nhiêu nghệ sĩ lớn. Có phải vì thế mà ở ta của ngày hôm nay, đã và đang hình thành một nghệ phái có tên là PMU 18 với đông đảo “nghệ sĩ” luôn đi đầu trong việc bóp và nặn ra một thứ chính tả mới. Ăn cắp thì viết thành thất thoát. Hối lộ thì viết thành quà biếu trên mức tình cảm. Đương nhiên, rút ruột tiền tỷ sẽ viết thành tiền triệu. Thậm chí nghệ sĩ ưu tú Tổng giám đốc Bùi Tiến Dũng còn mạnh dạn vượt ra ngoài văn chương báo cáo để làm một cú nghệ thuật trình diễn sắp đặt (installation) kinh hoàng.
Tác phẩm của nghệ sĩ này trải hàng chục ki lô mét cọc tiêu phủ xi măng bao quanh cốt tre. Các quan chức thanh tra, kiểm tra, bố cha vì quá say mê nghệ thuật hậu hiện đại nên đã lim dim nhắm mắt tán thưởng. Chỉ có đám thảo dân ngu ngơ vô tình bị đứng xem bỗng cồn cào đau đớn bật khóc thầm. Hình như họ xót xa tủi thân cho chính mình đã bao nhiêu năm nay vất vả chỉ biết viết theo đúng phép chính tả.

Nguồn:  Nhà văn thì chơi với ai - NXB Hội Nhà văn
Thực sự "iem" không rõ lắm tác giả bài này định nói điều gì? Phê phán việc viết sai chính tả hay phê phán tham nhũng? Là một bài viết thiên về học thuật hay chỉ để lồng ghép chuyện...không chính tả ngoài đời? Và nếu như tác giả chỉ có ý phê phán cái sự sai chính tả, thì bài viết này của chính tác giả cũng đầy lỗi - cả về chính tả lẫn văn phong không được bác học cho lắm - (xin lỗi bạn hoan2182 nếu như các lỗi này là do ai đó gõ nhầm từ trước và bạn chỉ trung thành gõ lại rồi đưa vào đây). Các chữ được Na tô đậm hơn là để lưu ý bạn đọc nhận xét về chính tả và ngữ pháp trong bài viết của Nguyễn Việt Hà. Na chưa được học nhiều về cấu trúc câu tiếng Việt phổ thông, nhưng bài viết này đọc lên thấy...ngang phè và ..."lủng văn củng"...Thua xa các bài viết của bác Tường Thuỵ nhà ta, vừa trúng đích, vừa có tính học thuật!
Vài dòng trao đổi. Mong được lượng thứ ạ.
"Khuyến quân cánh tận nhất bôi tửu
Dữ ngã đồng tiêu vạn cổ sầu".
Mời anh uống cạn chén này
Nỗi sầu vạn cổ thả bay cuối trời.
(Thơ Đường)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 53 trang (527 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [25] [26] [27] [28] [29] [30] [31] ... ›Trang sau »Trang cuối