Đến hội du thơ với xứ mường Bao nhiêu kỷ niệm mãi còn vương Ươm tình dệt tứ bừng muôn sắc Thả ý gieo vần toả vạn hương Điệu múa say lòng người đi nhớ Câu ca đẫm dạ khách về thương Giao lưu đoàn kết nhiều dân tộc Bạn hữu gần xa quý xứ Mường.
Loa đài sáo nhạc vọng ngân nga Chờ đón tinh hoa kiến tạo đà Nghĩa vụ thi hành đừng nấn ná Lợi quyền thực hiện chớ xuê xoa Chọn người trí đức , hưng làng xã Bầu bậc tài minh , thịnh nước nhà Ngày hội hân hoan bừng khắp ngả Vang lừng tiếng hát quyện lời ca.
Câu Đối
Chọn bậc hiền tài hưng đất nước Bầu người trí đức thịnh quê hương.
Chân chậm mắt mờ răng rụng thưa Tuổi già lắm lúc nghĩ như thừa Tính thần hăng hái khi vào mạng Xương cốt mỏi nhừ lúc trở mưa Sức khoẻ cần mua không kẻ bán Thơ văn muốn bán chẳng ai mua Đem câu viêu mạng tìm vui thú Bóng cả thức thời phải khác xưa !
Bài hoạ của Văn Cường:
LÃO ĐÁO
Da mồi tóc bạc miệng răng thưa "Cái ấy" từ lâu đã bị thừa (!) Mỏi cẳng làm ngơ trò trống mái Vui mồm phét lác chuyện mây mưa Thơ văn đích thực - thờ, không bán Tước vị phù du - ghét, chẳng mua Túc tắc giao lưu qua mạng ảo Vui vầy bạn cũ nhớ thời xưa.
Chân chậm mắt mờ răng rụng thưa Tuổi già lắm lúc nghĩ như thừa Tính thần hăng hái khi vào mạng Xương cốt mỏi nhừ lúc trở mưa Sức khoẻ cần mua không kẻ bán Thơ văn muốn bán chẳng ai mua Đem câu viêu mạng tìm vui thú Bóng cả thức thời phải khác xưa !
Hồ Văn Thiện
Bài hoạ:
LÃO ĐÁO
Da mồi tóc bạc miệng răng thưa "Cái ấy" từ lâu đã bị thừa (!) Mỏi cẳng làm ngơ trò trống mái Vui mồm phét lác chuyện mây mưa Thơ văn đích thực - thờ, không bán Tước vị phù du - ghét, chẳng mua Túc tắc giao lưu qua mạng ảo Vui vầy bạn cũ nhớ thời xưa.
Trần Văn Cường
Bài hoạ :
THƠ TẶNG ĐỜI
Nghe thơ tuyệt hảo, dạ xin thưa: - Chữ nghĩa lâu nay hổng có thừa! Bỡn nguyệt, đùa hoa tung sắc nắng Cười mây, cợt gió rắc làn mưa Đường thi bác học - vui, không bán Lục bát uyên thâm- thích, chẳng mua Để lại đời sau ngàn tứ đẹp Muôn năm hậu thế nhớ người xưa.
Chân chậm mắt mờ răng rụng thưa Tuổi già lắm lúc nghĩ như thừa Tính thần hăng hái khi vào mạng Xương cốt mỏi nhừ lúc trở mưa Sức khoẻ cần mua không kẻ bán Thơ văn muốn bán chẳng ai mua Đem câu viêu mạng tìm vui thú Bóng cả thức thời phải khác xưa !
Bài hoạ của Văn Cường:
LÃO ĐÁO
Da mồi tóc bạc miệng răng thưa "Cái ấy" từ lâu đã bị thừa "!" Mỏi cẳng làm ngơ trò trống mái Vui mồm phét lác chuyện mây mưa Thơ văn đích thực - thờ, không bán Tước vị phù du - ghét, chẳng mua Túc tắc giao lưu qua mạng ảo Vui vầy bạn cũ nhớ thời xưa.
VĂN CƯỜNG
Y đề khác vận THÂN GIÀ
Già rồi “của nọ “ có như không “Hứng chí” chi mà chẳng thấy phồng Nhớ lại khi xưa nhìn đã động Vãn hồi lúc đó thấy như sông Đêm ngày tưởng cứ vào trong mộng Ngày tháng vẫn mơ đến trái bồng Tóc rụng răng thưa thôi ”gõ trống” Chờ năm đợi buổi để ra đồng N-H
Bằng Lăng kiêu hãnh quẩy hè sang Rực rỡ đường yêu thắm xóm làng Ấn Độ quê cha dâng ánh biếc ** Việt Nam đất mẹ toả hào quang Lá xanh tình nghĩa bao duyên dáng Hoa tím thuỷ chung thật rộn ràng Trái đất lung linh huyền ảo sắc Đời vui hạnh phúc đẹp mơ màng.
Hè 2016 – Quang Chính
**Ghi chú: Cây bằng lăng có nguồn gốc từ Ấn Độ Trong Y học truyền thống châu Á dùng lá bằng lăng nước để trị đau bao tử và bệnh tiểu đường.