Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] [12] [13] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Poet Hansy

18
MÀI NHỚ

Anh mài nỗi nhớ gửi về em
Hái cả vầng trăng đẹp diễm kèm
Biển sóng ngoài khơi thầm thĩ vọng
Trời mây trước ngõ mộng mơ thèm
Thuyền trôi lặng lẽ bên bờ cảm
Nước chảy êm đềm cạnh luỹ xem
Có phải tình ta còn nặng nghĩa
Hay là phận kiếp mãi hồng len

Hay là phận kiếp mãi hồng len
Để nguyệt âm thầm diễm ý xem
Vũ điệu đan thùa ươm cảm xúc
Vần thơ quấn quyện ủ ham thèm
Còn đây nỗi nhớ ngày sum họp
Vẫn đó niềm thương buổi hẹn kèm
Hãy viết đôi lời cho thoả nguyện
Vun từ nhả chữ nhé tình em...

Hưng Nguyên

*
Những lời thì thầm sâu lắng tận tâm khảm được nhà thơ Hưng Nguyên gửi gắm vào lời thơ “Anh mài nỗi nhớ gửi về em”. Lần đầu đọc bài thơ, tôi thật bất ngờ vì khái niệm “mài nhớ”, sau càng đọc càng thấy thấm thía, phải chăng nỗi nhớ ấy quá bao la, tích tụ ngày càng nhiều để mỗi ngày ta lại gặm nhấm từng chút, từng chút một. Cảm động làm sao trước tình yêu quá lớn anh dành cho em, nên anh muốn làm tất cả thậm chí cả những điều không tưởng “hái cả vầng trăng” để gửi cho người thương.

Người ta bảo nhà thơ thường mơ mộng để “tâm hồn treo ngược ở cành cây” thì ở đây nhà thơ Hưng Nguyên “hái cả vầng trăng đẹp diễm” để tặng cho người yêu. Trong mắt anh, nàng đẹp lắm chỉ có thể mang đến vầng trăng để tặng mới xứng... Ngọt ngào quá! Nỗi nhớ bờ thương cứ thủ thỉ suốt trong 2 thức của bài thơ Đường Luật “Mài Nhớ” với trăng, sao, thuyền, nước, mây trời.... khiến ta như thấy bồng bềnh trên sóng nước cùng đôi tình nhân trẻ. Bởi còn duyên nợ nên cứ vấn vít quyện vào nhau dẫu muôn vàn khoảng cách, người nào luôn ở trong tim ta thì mãi mãi là thật cho dù không có được nhau.

Thơ Đường Luật vốn dĩ hay sử dụng *ý tại ngôn ngoại*, tức ta cảm nhận nhiều hơn là phân tích rạch ròi từng câu chữ để thấy được cái tình ý của tác giả. Với bài thơ Mài Nhớ của tác giả Hưng Nguyên, ta đi lạc vào vườn tình đầy lãng mạn thơ mộng, không có một từ “yêu” nào nhưng lại thấy được tình yêu sâu lắng ngọt ngào mà anh dành cho người con gái của mình mà hình như nàng cũng rất yêu thương anh:

Còn đây nỗi nhớ ngày sum họp
Vẫn đó niềm thương buổi hẹn kèm


Một bài thơ tình mượt mà, da diết diễn tả về nỗi nhớ, một tình yêu hạnh phúc, tất nhiên có tình yêu nào không phải trải qua những thử thách của cuộc đời, đó là những khoảng cách về không gian, thời gian... để người trong cuộc cứ hoài mong ước.

Có lẽ trôi theo dòng cảm xúc nên nhà thơ Hưng Nguyen vẫn để một số lỗi nhỏ khiến khi đọc có chút gợn như dùng lại hơi nhiều từ của thức 1 ở thức 2 của bài thơ, hay câu “Nước chảy êm đềm cạnh luỹ xem” tuy mắc lỗi đại vận nhưng dường như lại là một nét duyên ngầm của bài thơ. Xét toàn cục, bài thơ đường luật Mài Nhớ của nhà thơ Hưng Nguyên cho ta thấy một lối viết điêu luyện, các cặp đối không thể chê vào đâu được, chuẩn xác và tuyệt hay...
Câu cuối kết thúc bằng một lời lơ lửng như hỏi lại như không, để người đọc hoài tưởng tượng, có thể tác giả gửi cho một Nàng Thơ nào đó trong tâm tư của mình, cái này chỉ có tác giả mới biết được chính xác... “Vun từ nhả chữ nhé tình em...”

Minh Hien

https://1.bp.blogspot.com/-H5F2jNlvQus/X7oLb-znL-I/AAAAAAACPjI/YBkUGYDhqIsIuFknG3RjQOWbHE0kdyAlwCLcBGAsYHQ/w552-h640/000.1.jpg

15.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

19
MỘNG

Nửa chốn Bồng Lai - nửa tục trần
Nửa như hiện hữu - nửa phù vân
Mưa giăng ngõ trúc mơ người ngọc
Gió lọt song đào tưởng cố nhân
Hương lửa vừa nồng nơi Quán Gió
Đường mây đã rẽ bến Giang Tân
Nỗi niềm ai nhuộm chiều thêm tím
Mấy cánh hoa vàng rụng cuối sân

Hương Đêm Tình Nhớ

*
Có lẽ phải là một người rất đam mê và phong tình mới có cách nhìn nâng tầm sắc đẹp người phụ nữ lên như tác giả Hương Đêm Tình Nhớ khi mở đầu bài thơ “MỘNG”:

Nửa chốn Bồng Lai - nửa tục trần
Nửa như hiện hữu - nửa phù vân


Dù chưa nói rõ điều gì nhưng ta đã hình dung ngay ra điều tác giả muốn nói đến, hai câu thơ mô tả vẻ đẹp tấm thân người phụ nữ rất khéo, rất tế nhị lại khiến người đọc say lảo đảo trong chốn thiên thai, nơi có lẽ tác giả cũng đang lịm dần trong men tình ái.

Tả vẻ đẹp thân thể của nàng Kiều đã hớp hồn Thúc Sinh hơn 200 năm trước đại thi hào Nguyễn Du đã từng viết: “Rõ ràng trong ngọc trắng ngà/ Dày dày sẵn đúc một toà thiên nhiên” thì ở đây ta cũng bắt gặp trong thơ Hương Đêm Tình Nhớ chốn bồng lai, tiên cảnh đầy nữ tính đó nhưng đã được tác giả thổi hồn vào: nửa như tiên, nửa trần tục đầy sức mê hoặc, nửa hiện hữu, nửa mơ hồ, huyền ảo đầy sức quyến rũ… Thật hay, thật đẹp! Hãy đọc chậm rãi hai câu thơ mở đầu của bài “Mộng” để thưởng thức cái mê đắm mà trời đã ban phát cho loài người.

Tiếp đến cặp thực là khung cảnh có mưa giăng, gió thổi, vì là cảnh trong mộng nên có phần huyễn hoặc và vẫn thể hiện chất đa tình trong đó:

Mưa giăng ngõ trúc mơ người ngọc
Gió lọt song đào tưởng cố nhân


“Ngõ trúc, song đào” những hình ảnh đẹp tưởng như đang nói đến tài tử, giai nhân dập dìu sánh bước. Và đây, đã hiện hữu điều tác giả đang mơ mộng: là Người ngọc, là Cố nhân. Phải chăng tác giả đang mơ đến một hình bóng bấy lâu vẫn thầm ngưỡng mộ và nghĩ đến người tình xa xưa chăng? Hay tất cả chỉ là ảo mộng?

Trời ban phát cho chúng ta hai điều để ta được sống vui vẻ đó là: Quên và Mộng. Nếu không thể Quên được thì không bao giờ chúng ta thoát được ra khỏi những đau thương, mất mát để tiếp tục xây dựng cái mới cho cuộc đời tốt đẹp lên. Còn với Mộng, không ai cấm được ta mơ tới điều phi thực tế nhất. Chỉ nói trong phạm vi hẹp của Tình yêu, khi bạn yêu một người nào đó, dù biết người đó không bao giờ thuộc về mình, nhưng nếu bạn vẫn yêu thì không ai có thể cấm được bạn mơ về người ấy, bạn tự cho mình cái niềm vui được mơ mộng về họ, ngay chính người đó cũng không cấm nổi bạn.

Hương lửa vừa nồng nơi Quán Gió
Đường mây đã rẽ bến Giang Tân


Vẫn là những hình tượng nửa hư nửa thực trong cặp luận tiếp theo của bài thơ Đường luật “Mộng” nhưng đã có chút gì buồn bã, phải chăng giấc mộng đang dần tan biến. Tác giả Hương Đêm Tình Nhớ sống ở Hà Nội, vì vậy địa danh Quán Gió chắc hẳn muốn nói đến Quán Gió trong Công viên Thống Nhất, một địa điểm lãng mạn, nơi hò hẹn của các cặp tình nhân trẻ. Còn bến Giang Tân? Quả thực Minh Hien cũng chưa rõ tác giả định nói đến địa danh nào, phải chăng là nói đến bến sông trong cõi mộng mà thôi?

Nỗi niềm ai nhuộm chiều thêm tím
Mấy cánh hoa vàng rụng cuối sân


Hai câu kết như một tiếng thở dài, mộng vẫn chỉ là niềm ước mơ mà thôi. Ta có thể vui khi mơ mộng nhưng lúc nào đó chợt tỉnh ra, nhìn lại tất cả chỉ là hư không. Hoàng hôn đã xuống, hoa vàng rụng trong chiều thật buồn biết bao, có ai thấu hiểu nỗi niềm riêng trong tâm hồn mỗi con người...

Minh Hien
15.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

20
NGƯỢC DÒNG

Một đêm nữa thuyền neo rời bến
Bóng hoàng hôn chờ đến đỏ lòng
Nhìn ai sóng biển ngược dòng
Mà tim trĩu nặng nhớ mong tháng ngày

Thầm dạ xót đêm dài ngóng đợi
Bóng ai đi vời vợi phương trời
Dáng hình lại thiếu nụ cười
Làm trăng chao đảo bóng người dưới ao

Thuyền bến lỡ ngọt ngào rơi mất
Hương gối nồng lệ mắt sương đêm
Nhớ em mưa khóc bên thềm
Mây buồn ngập lối càng thêm não lòng

Đời mang bệnh nhớ mong lạnh giá
Giữ con tim già cả ốm đau
Khàn ho giọng nấc nghẹn ngào
Lòng không cô quạnh mắt trào lệ khô

Cố năn nỉ lời thô nhận lấy
Gắng van nài chỉ thấy lặng hơi
Sầu tư trĩu nặng mây trời
Mưa tràn qua mắt cuộc đời chơi vơi

Phuc Phuc

*
Những cuộc chia ly bao giờ cũng nhuộm buồn, nỗi buồn bao trùm lên không gian, thời gian và điểm rời cuối cùng là sân ga, bến tàu, phi trường... Đó là nơi:

Những cuộc chia tay khởi từ đây
Cây đàn xum họp đứt từng dây

(Nguyễn Bính)

Càng buồn hơn đó là cuộc chia tay của đôi vợ chồng khi một người quyết định dứt áo ra đi biệt xứ bởi đó là cuộc chia tay không biết ngày trở lại

Một đêm nữa thuyền neo rời bến
Bóng hoàng hôn chờ đến đỏ lòng

Hai câu thơ mở đầu tả khung cảnh thực nhưng lại chứa chất tâm trạng của người trong cuộc, “thuyền neo rời bến” phải chăng là con thuyền hạnh phúc đang vĩnh viễn ra đi khỏi bến bờ yêu thương, “bóng hoàng hôn” để kết thúc một ngày hay kết thúc một cuộc tình. Đau thương lắm, khi người ở lại đã cố níu bằng tất cả những gì có thể:

Cố năn nỉ lời thô nhận lấy
Gắng van nài chỉ thấy lặng hơi


Bước qua cả lòng tự trọng để “cố năn nỉ” “gắng van nài”... nghe xót ruột quá! rồi dùng đến cả khổ nhục kế:

Đời mang bệnh nhớ mong lạnh giá
Giữ con tim già cả ốm đau
Khàn ho giọng nấc nghẹn ngào
Lòng không cô quạnh mắt trào lệ khô


Phụ nữ yếu đuối nhìn đã thật đáng thương, nhưng đây lại là lời tự sự của một người đàn ông mà đàn ông thì nước mắt thường nuốt vào trong. Nỗi đau của đàn ông vì thế không có lối thoát và càng dễ làm người ta suy sụp hơn. Biết là không thể được nưã rồi nhưng không thể thoát ra được tình cảm đã gửi gắm quá nhiều, quá sâu sắc, nó ăn vào máu thịt không sao từ bỏ được.

Phàm đã là con người trong cuộc sống có thể mắc nhiều lỗi lầm, những lỗi trong tình yêu thì chỉ có người trong cuộc mới hiểu hết. Chỉ biết rằng cái kết cục đã trở nên quá bi đát. Sau tất cả những gì tưởng chừng làm người ta chết đi sống lại thì chỉ còn “lời thô nhận lấy”, “chỉ thấy lặng hơi”... Khoan hãy trách người ra đi, bởi lỗi này là tại cả 2, có người phụ nữ nào không mong tình yêu đẹp mãi, trường tồn với thời gian. Trước khi quyết định dứt áo ra đi có lẽ cũng đã là những đêm dài thức trắng, là những giọt lệ âm thầm chảy, là những lời lẽ mong muốn 2 người được sống yên ấm... sự ra đi biệt xứ có thể là lối thoát duy nhất để ra khỏi cuộc sống đã căng thẳng đến tột cùng.

Ta thấy sự tiếc nuối của người chồng với hình ảnh của vợ rất đỗi dịu dàng mà khi đã mất nhau rồi mới thấy tiếc vì khi còn ở bên đã không biết giữ gìn, trân trọng hạnh phúc

Thầm dạ xót đêm dài ngóng đợi
Bóng ai đi vời vợi phương trời
Dáng hình lại thiếu nụ cười
Làm trăng chao đảo bóng người dưới ao


Thuyền bến lỡ ngọt ngào rơi mất
Hương gối nồng lệ mắt sương đêm
Nhớ em mưa khóc bên thềm
Mây buồn ngập lối càng thêm não lòng

Bài thơ NGƯỢC DÒNG được tác giả Phuc Phuc viết bằng thể thơ Song thất lục bát, là lời độc thoại của người chồng chia lìa vợ. Bằng ngôn ngữ giản dị, chân thành kết hợp với tính nhạc của thể thơ đã gieo vào lòng bạn đọc những cung bậc đau thương của tình cảm. Bài thơ như nhắn nhủ những ai đang còn hạnh phúc trong tay hãy biết nâng niu, trân trọng vì một khi đã mất đi rồi bạn sẽ không thể níu kéo được nữa.

Minh Hien
15.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

21
PHIÊU LÃNG

Ta trèo lên đỉnh ngọn non cao
Đưa mắt nhìn theo gió thét gào
Một dải trăng vàng hờ hững rọi
Đôi tầng mây xám nhẹ nhành trao
Xa xa bóng nước khơi làn sóng
Lấp lánh con thuyền hứng ánh sao
Tiếng suối ngàn reo khe khẽ vọng
Lời thơ theo bút tự nhiên trào...

Nghe như tiếng hát của hôm nào
Gió thổi sương lồng đỉnh núi cao
Cạn chén men nồng say với nguyệt
Đong dòng cảm xúc thoả cùng sao
Trời mây non nước mơ rồi mộng
Chữ ái câu tình ước lại ao
Nửa kiếp tang bồng chưa mỏi bước
Kẻ thanh tao ắt tự thanh tao...

Jang Julo

*
Thơ Đường Luật thường bị cho là thể loại thơ gò bó, khó thể hiện được cảm xúc và sự bay bổng thăng hoa của thơ, nhưng với bài thơ PHIÊU LÃNG của tác giả Jang Julo chúng ta không còn thấy sự ép từ ngữ theo khuôn phép của thể thơ này nữa, ngược lại tác giả đã biết lợi dụng phép đối trong thơ Đường Luật để nhấn mạnh tôn nét đẹp của ý thơ. Đọc bài thơ Phiêu Lãng, tự nhiên thấy tâm hồn khoáng đạt, có lẽ vì chất “Phiêu” của bài thơ đã cho chúng ta bay bổng lên cùng những khát khao tác giả muốn gửi vào bài thơ.

Có nhiều người hỏi Minh Hien, thơ Đường Luật khó hiểu, có khi phải cần đến thông ngôn mới cảm nhận được. Xin thưa, thơ Đường Luật nói riêng và thơ nói chung không nhất thiết phải có một nội dung nào đó, mà chỉ cần bài thơ đó có truyền được cảm xúc sang cho độc giả hay không, và sự cảm nhận của mỗi người là khác nhau. Như khi chúng ta nghe một bản nhạc tiếng nước ngoài hay bản nhạc không lời, dù không hiểu nội dung nhưng những giai điệu đủ cho ta biết bản nhạc đó vui hay buồn thậm chí biết được cả đang nói đến điều gì. Hay như đứng trước 1 bức tranh trìu tượng, dù không rõ ràng hoạ sỹ vẽ gì nhưng càng nhìn càng thấy thích, đó là ta đã bắt được cái thần của bức tranh đó.

Đúng như tựa đề tác giả đặt cho bài thơ, ở đây chúng ta bắt gặp chất “Phiêu Lãng” của tâm hồn đang vi vu lên tận đỉnh núi cao, nhịp điệu bài thơ tựa như nhịp bước chân dạo bước lên cõi thiên thai. Cuộc sống bận rộn, những khó khăn, những cố gắng để vươn tới một đích nào đó đôi khi làm chúng ta quên đi những phút giây thật đẹp của đời người, đó là những phút giây thư giãn, thả mình “phiêu” cùng cảnh sắc thiên nhiên. Những nhà thơ, nhạc sỹ, hoạ sỹ... là người có tâm hồn nhạy cảm, họ thường rất dễ hoà mình vào cảnh vật. Chỉ là một ánh trăng, một cơn gió hay một chiếc lá rơi... cũng đủ làm tâm hồn xao động. Và chúng ta, những độc giả yêu thơ, khi đọc bài thơ đó lên cũng cùng nhịp đập trái tim người nghệ sỹ, để hoà chung cảm xúc cho ta yêu đời hơn, thấy được giá trị của cuộc sống. Các bạn hãy cùng Minh Hien “phiêu” với những tứ thơ của bài PHIÊU LÃNG mà tác giả Jang Julo đã mang đến Những Áng Bình Thơ:

Thức 1 của bài thơ dẫn chúng ta bay lên “đỉnh ngọn non cao”, ở trên tầng không như tách biệt với cuộc sống ồn ào chỉ nghe tiếng “gió thét gào” “dải trăng vàng” “tầng mây xám”, “ánh sao”, “tiếng suối ngàn”... Nếu bạn chưa một lần từng đi núi, leo lên đỉnh mây bay xung quanh mình, bạn cũng sẽ cảm nhận được sự khoáng đạt, thanh thoát trong từng lời thơ mà tác giả Jang Julo truyền đến cho chúng ta. Còn nếu bạn đã từng trải nghiệm những phút giây đứng giữa trời đất bao la trên đỉnh núi, khi đọc những vần thơ này hẳn sẽ thấy thích thú vô cùng như được sống lại cùng phong cảnh thiên nhiên đó. Hoà trong cảnh thiên nhiên hữu tình, cặp thực tả một hình ảnh đẹp và lãng mạn khi nhìn từ trên cao xuống:

Xa xa bóng nước khơi làn sóng
Lấp lánh con thuyền hứng ánh sao

Toàn bộ thức 1 tác giả tả lại phong cảnh thiên nhiên trong cảm xúc dâng trào khi đứng giữa trời đất bao la. Câu cuối thức 1 kết thúc chính là lý do sáng tác bài thơ này “Lời thơ theo bút tự nhiên trào” Những áng thơ tự nhiên cứ tuôn chảy thành dòng mềm mại uyển chuyển... Đâu có thấy một chút nào sự gò ép niêm, luật, đối nữa, vậy nhưng tất cả đều rất chuẩn.

Sang thức 2 của bài PHIÊU LÃNG, ngoài cảnh bồng bềnh, lơ lửng trên tầng không, bắt đầu lồng thêm tâm trạng của tác giả

Tác giả như đang say với cảnh trời đất, thoát ra khỏi cuộc sống đời thường:

Cạn chén men nồng say với nguyệt
Đong dòng cảm xúc thoả cùng sao


Và không thể thiếu được trong chất men say đó là những mơ mộng, ước ao của tuổi trẻ, đó là “chữ ái, câu tình”. Cái đẹp nhất, cao quý nhất mà thượng đế chỉ rành riêng cho con người, đó chính là “Tình ái”, vì vậy trong cảnh trời mây lồng lộng một niềm mong mỏi chính đáng dâng lên trong lòng tác giả:

Trời mây non nước mơ rồi mộng
Chữ ái câu tình ước lại ao


Cùng đứng trước một phong cảnh tuỳ theo tâm trạng mỗi người, mỗi lúc sẽ hiện lên khác nhau, giá như lúc này có một tâm hồn đồng điệu cùng thưởng thức thì cuộc đời sẽ ngọt ngào biết bao. Cuộc sống là một chuỗi mơ ước, khát khao, những hoài vọng cho ta sức mạnh và tình yêu cuộc sống.

Bài thơ rất hay, nhưng ấn tượng nhất, để lại nhiều dư vị nhất cho Minh Hien là câu kết của bài thơ “Kẻ thanh tao ắt tự thanh tao”. Đọc xong câu này, Minh Hien bỗng liên tưởng đến Truyện Kiều, trong đoạn kết Nguyễn Du có viết như sau:

Ngẫm hay muôn sự tại trời
Trời kia đã bắt làm người có thân
Bắt phong trần phải phong trần
Cho thanh cao mới được phần thanh cao


Tuy nội dung hoàn toàn khác nhau, nhưng làm Minh Hien cứ trăn trở mãi về hai từ “thanh tao”. Kiều cũng bảy nổi ba chìm, chịu đủ mọi nỗi nhục nhã nhưng người đời vẫn quý trọng, xót xa, cảm thông với nàng. Vì sao vậy? Phải chẳng bởi “Kẻ thanh tao ắt tự thanh tao”?!

Minh Hien
15.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

VIDEO-NGÂM THƠ
CHÀO MỪNG 2021
ĐƯỜNG LUẬT XƯỚNG-HO

https://www.facebook.com/.../videos/2927502697529554/



ĐƯỜNG LUẬT XƯỚNG HOẠ TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU
CHƯƠNG TRÌNH DIỄN NGÂM THƠ TRI ÂN
Phát sóng lúc 20h30phút tối nay.

Thực hiện chương trình :
Chỉ đạo chương trình : Poet Hansy chủ nhiệm trang thơ
Chủ bút : Minh Hien QTV
Cố vấn :  Lina Lan và là nhà tài trợ cho chương trình này
Biên tập và trình bày : Păng Xê Trắng

Kính thưa chủ nhiệm thưa BQT cùng toàn thể các quý thi huynh, thi hữu và các bạn yêu thơ thân mến.
Trước thềm năm mới 2021 PXT thay mặt trang ĐƯỜNG LUẬT XƯỚNG HOẠ xin gửi lời chào lời chúc tốt đẹp nhất đến các quý thi hữu, các bạn đọc giả xa gần trong và ngoài trang thơ. Chúc một năm mới an khang thịnh vượng.

Kính thưa các Quý Thi Hữu và bạn đọc thân mến!
Kính Thưa quý vị.
Để đón một năm mới an lành HP và mong muốn các thi hữu xích lại gần nhau hơn, và cũng mong cho trang thơ được vui vẻ nhộn nhịp chủ nhiệm cùng BQT đã bầu thi hữu Minh Hiền làm chủ bút tổ chức buổi giao lưu Xướng - Hoạ  với Chủ đề: CHÀO XUÂN MỚI 2021
Và đã nhận được những thi phẩm hay của các tác giả gửi về cho chương trình để hôm nay PXT lên sóng diễn ngâm những thi phẩm hay các các thi hữu kính mời các quý thi hữu bớt chút thời gian vàng ngọc của mình để về sân khấu sân chơi ĐƯỜNG LUẬT XƯỚNG HOẠ để thưởng thức và cổ vũ cho chương trình.
Thay mặt trang thơ PXT trân trọng cảm ơn.

Sau đây là các bài xướng- hoạ của các Thi Hữu ĐLXH:
1. CHÀO XUÂN MỚI 2021
(Tác giả Minh Hien - Bài xướng)

Đầu Xuân chúc bạn mãi yên lành
Bách lão như tùng vạn thuở xanh
Diễm phúc ươm dầy cho ngọt quả
Hồng duyên kết diệu nở tươi cành
Gia đình mạnh khoẻ trao đời thắm
Quý hữu lâu bền trải nghiệp nhanh
Giữ thuỷ chung lòng mang tốt đẹp
Ngàn sau cát vượng sẽ viên thành

Ngàn sau cát vượng sẽ viên thành
Phúc ở tông đường mọi chỗ nhanh
Vẹn nghĩa xây tình thơm trước cửa
Tròn duyên đậu quả trĩu trên cành
Êm đềm cuộc sống lòng thơm thảo
Rạng rỡ tâm hồn khoảng biếc xanh
Vững tiến con đường cho tỏ nghiệp
Mừng Xuân Phước Lộc gởi an lành

Minh Hien
*
ĐẦU NĂM CHÚC BẠN
Tác giả HANSY
(Hoạ bài CHÀO XUÂN MỚI 2021 của Minh Hien)

Chúc bạn tròn năm hưởng cõi lành
Bao mùa tuyệt thắm cuộc đời xanh
Danh lừng lẫy phát vun tròn nghiệp
Lợi dễ dàng thâu thoảng biếc cành
Giữa chốn thương trường sôi nổi lẹ
Trong vùng sản xuất rỡ ràng nhanh
Tình sâu nghĩa nặng dồn chăm sóc
Nẻo phước trời ban mãi hiệp thành

Hằng chơi bạn hữu khéo chân thành
Dũng lược mưu cầu phát triển nhanh
Dưỡng chất anh hùng thơm thảo cội
Bồi gương đạo đức phổng phao cành
Tình mơn mởn dậy bừng duyên thắm
Nghĩa thiết tha choàng lộng tuổi xanh
Ngõ thẳng đường ngay lời chính trực
Từng đêm quyện hưởng giấc mơ lành

HANSY

https://1.bp.blogspot.com/-3zeiLJmFYng/XRoibu7K-NI/AAAAAAACIdA/AtWi_Re8elQmwnTgG1Mp0TqWUpIY0obvQCLcBGAs/s640/0.0.jpg

15.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

https://4.bp.blogspot.com/-ZVprVO6mXMI/W1lFe_BzmBI/AAAAAAABwAg/XIYnjiRnd-0U5Am9sB3MWL-LLat7aPnwwCLcBGAs/s1600/0.1.PNG


VIDEO NGÂM THƠ NOEL


GIÁNG SINH AN LÀNH

14.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

https://4.bp.blogspot.com/-ZVprVO6mXMI/W1lFe_BzmBI/AAAAAAABwAg/XIYnjiRnd-0U5Am9sB3MWL-LLat7aPnwwCLcBGAs/s1600/0.1.PNG


NGÂM THƠ XƯỚNG HOẠ
HANSY+MINH HIEN


MERY CHRISTMAS+GIÁNG SINH AN LÀNH

15.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

TẢN VĂN
Hansy


https://1.bp.blogspot.com/-msjwzUWk3xQ/YBBGSJzykbI/AAAAAAACQFM/qrchIKo9cUIYDQzMLwCxmP6vOKxuDj09ACLcBGAsYHQ/w640-h372/1.PNG


2021

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

1.

BƯỚM DU XUÂN



Sáng nay, thức dậy, nhìn qua khung cửa sổ, chao ơi, bướm, bướm... không phải là bướm mộng mà là bướm thật, hàng ngàn, hàng triệu, hàng tỷ con, có lẽ là khuya qua đã gọi nhau về...

Bướm & Em

Chào em
Đêm dịu dàng trôi, mộng vừa đủ chao lòng, em nhé.

Sáng nay, thức dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, anh thấy buớm lại tìm về...
Năm nào cũng vậy, cứ vào dịp Tết là đàn bướm này (chắc thế) đều mở cuộc hành quân về phương Tây, đông như trẩy hội, dọc theo con đường trước nhà anh, ngang qua cửa sổ phòng anh. Đông, đẹp và vô cùng lãng mạn...

Mỗi năm, trời đất đã ban tặng cho anh một lần món quà thiên nhiên tuyệt diệu này. Nó quý giá vì không phải ai cũng được - dù chỉ một lần, một lần thôi - ngắm nhìn quang cảnh tuyệt vời này!
Em biết không, cứ mỗi lần như thế, anh lại lặng người mê say ngắm nhìn dòng chảy gần như bất tận của đàn bướm bay ngang qua mắt mình, như những thước phim mộng mị liêu trai mà anh đã đọc, đã xem, đã mơ đâu đó... Để rồi cứ vang lên trong đầu câu hỏi, đã lâu rồi nhưng chưa một lần nhận được trả lời: Bướm bay thế để làm gì? Bướm đi đâu, về đâu?

Anh thường cho rằng, đó là những lần hội bướm đầu xuân. Mỗi năm, bướm cũng như người, cần phải gặp nhau ít nhất một lần, vui vẻ trong lễ hội và trong tình bướm. Bởi họ hàng mà ít ghé thăm nhau thì cũng dễ trở thành người lạ, phải không em?
Thêm một điều anh cứ hoài thắc mắc nhưng chưa một lần nhân được sự giải đáp: Vì sao bướm có đi mà bướm lại không về? Là bởi, dù có dụng tâm đến mấy, chưa bao giờ anh thấy cảnh đàn bướm trở về theo lối đã đi. Hay lộ trình đi và về của bướm có khác nhau? Hỡi ai đã một lần nhìn thấy hành trình trở về của bướm, chỉ cho tôi xem một lối nữa bướm về...

Em à
Năm nay nhìn bướm du Xuân, anh có thêm một niềm vui. Là có người để mà chia sẻ cái choáng ngợp, mê say... của đại đoàn bướm đang diễu hành về phía chân trời mơ ước. Mọi năm, chỉ có ta với mình, có vui đến mấy, cảm xúc đến mấy... cũng chỉ là vui gượng, là cái hạnh phúc bị sứt mẻ trong sự đơn côi. Nhiều khi, hạnh phúc cũng chỉ đơn giản là nghe và lắng nghe, phải không em?

Nhưng cứ mỗi lần nhìn đàn bướm đang tung tăng trước mắt là anh lại thấy lòng buồn buồn. Buồn cho cái mong manh, dễ vỡ của kiếp bướm. Em biết không, để được một ít thời gian bay lượn khoe sắc, làm bạn với hoa và điểm tô cho đời, tiền kiếp bướm nhọc nhằn, dài lâu và đầy rẩy rủi ro... Năm nay, anh chợt thót lòng. Bướm không còn đan kín dòng chảy của mình. Mỗi năm, anh thấy bướm một thưa đi hơn. Năm nay là thưa nhất. Ơi, biết có khi nào bướm lặng lẽ bỏ ta mà đi?

Anh viết cho em, ngoài kia bướm vẫn tung tăng về nơi vô định...

HANSY
15.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

2.

SÔNG TÍM



Nếu một ngày nào đó được trở về vĩnh viễn với dòng sông kỷ niệm, Thạch Hãn – dòng sông “đá rướm mồ hôi” – sẽ là chọn lựa trước nhất của hồn tôi.

Ta muốn có lại những chiều nhạt nắng bên bờ Hãn Giang, ngồi gác chân bên mạn thuyền lắng nghe từng con sóng vỗ, như ai kia đang gõ nhịp tang bồng, vẳng nghe tiếng chuông chùa Ái Tử vọng về xa, hồn chùng xuống ngỡ mình là thi sỹ.

Và em, người con gái băng trinh có nụ cười không tuổi, dải khăn voan màu tím hờ hững vắt ngang đôi vai hao gầy, đứng đợi đò qua sông sau mỗi chiều tan học, khiến lòng trai quê bỗng thênh thang hơn phố thị sau lưng.

Cả mối tình đơn phương đầy ngu ngơ, vụng dại của anh nữa phải không em? Tim mới lớn khiến ngập ngừng lời nói. Rồi có một buổi chiều em sang sông lần cuối, để về bên ấy. Để tháng ngày còn lại nắng tím cả dòng sông khi chỉ còn một mình ta đứng lặng đến tê người trên bến vắng. Thuyền nước vô tình – về đâu – về đâu. Hỏi gió, hỏi mây biết ai kia đang ở phương nào…

HANSY
15.00
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] [12] [13] ... ›Trang sau »Trang cuối