Sau một thời gian vắng mặt trên diễn đàn, hôm nay tôi lại hớn hở quay trở về, không phải hớn hở vì đi xa mà là vui vẻ vì mình đã làm được một điều gì đó, dù nhỏ bé nhưng ít ra đó cũng là một cuộc hành trình bổ ích.
Kết thúc môn học cuối cùng ở Sài Gòn, tôi vội vã lên xe đến Gia Lai để dạy học cho các em dân tộc j'rai. Một tháng qua, cùng ăn, ở,... sinh hoạt cùng người j'rai... cũng dầm mưa, dãi nắng... thế mới thấu hiểu được cuộc sống này quả thật không nhỏ bé.
Một tháng qua, không biết bao nhiêu kỉ niệm đọng lại... mà rồi mình cũng không biết nên vui hay buồn nữa. Vui có, buồn có, gọi là cực cũng có... thẹn cũng có mà mừng cũng có. Mà trong chốc lát thì không sao viết hết được, nên băng xin phép mở chủ đề này, để cùng mọi người chia sẻ và nhìn nhận lại những cảm xúc đã qua.
Đời là phù du... người như chiếc lá... lá rơi - có nghĩa: hết cuộc đời!
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook