Trang trong tổng số 27 trang (262 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [5] [6] [7] [8] [9] [10] [11] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

https://scontent-hkt1-2.xx.fbcdn.net/v/t1.6435-9/30582025_783188285219536_6179153149354311680_n.jpg?_nc_cat=105&ccb=1-3&_nc_sid=730e14&_nc_ohc=XHU6tGG54nsAX8RKmKd&_nc_ht=scontent-hkt1-2.xx&oh=6cc5e9d12b3fa670a220b14cf80179c9&oe=6096A6B9

LÊ BÁ DƯƠNG

Mười lăm tuổi trở thành chiến sĩ
Năm mươi năm sau
Người lính ấy không một ngày ngơi nghỉ
Cuối sông, đầu núi
Lội tìm
Nghĩa xưa đồng đội im lìm đất sâu
Đất và người
Mãi gọi nhau
Tháng năm gian khó
Lòng đau
Mãi tìm.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

TẠI MƯA RÀO
Cơn mưa rào đổ xuống
Ta đứng nép vào nhau
Ướt lời ăn, tiếng nói
Thời gian chóng bạc màu.
Ờ, mưa làm chi nhỉ
Để về rồi nhớ nhau
Ngần ngừ trao địa chỉ
Để bây giờ... thương... đau!

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Mai sau sóng nước đà nguôi giận
Nước mắt thành suối phía rừng xa
Cuối sông gặp biển còn ân hận
Đất nước bình yên, chẳng thấy nhà.
19-4

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Biết là họ lợi dụng mình
Nhưng đời bất tận, tử, sinh thế nào
Biển thẳm sâu, lộng trời cao
Thế gian minh triết, biết lòng nào hơn.
Khuyên con cứ sống bình thường
Gieo Nhân ngọt sẽ được thương Quả bùi
Ngoài kia họ lõi, họ lừa
Con im im tránh, được thua hạ hồi.
Trăm năm sống giữa cõi đời
Thiện lương giúp kẻ khổ bơi đến bờ
Đừng băn khoăn giữa lơ ngơ
Luân hồi, Nhân quả rõ mờ thế thôi

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NGÔI NHÀ NHỎ
Có một ngôi nhà nhỏ
Chơi vơi giữa thảo nguyên
Nuôi một gia đình nhỏ
Sống hạnh phúc bình yên
Những đêm dài trăng nghiêng
Những ngày tràn nắng gió
Cả nắng mưa, bão tố
Ngôi nhà nhỏ, yêu thương.
Rồi người ta kéo đến
Xây nhà máy, đường tàu
Cao ốc và đại lộ
Nhanh như phép nhiệm màu.
Những đêm trăng biến mất
Ánh điện sáng lập loè
Thảo nguyên xưa nắng gió
Giờ khói bụi, ồn ào.
Ngôi nhà nhỏ lọt giữa
Vẫn trầm ngâm suy tư
Không còn vô tư nữa
Ngày biến mất đến giờ.
Cuối cùng nó đành chọn
Chuyển đến nơi rất xa
Còn rừng, đồng lúa chín
Nắng ươm vàng hương hoa.
Nhưng rồi họ lại đến
Resort và sân gôn
Lại phá rừng, mất ruộng
Trời đất cũng khóc tuôn.
Ngôi nhà nhỏ buồn bã
Thấy mình đã hết thời
Không còn ích gì nữa
Thì làm tro cho đời.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Cầm lòng không đậu, thơ than thở
Mắn mắn đâu thức cảnh sinh tình

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Mai em về lại, trăng chung lối
Có thấy cửa sau ướt gió lùa
Có thấy giàn bông lưa thưa giậu
Có thấy lòng người ấm lại chưa?

Hỏi chốn phồn hoa hết phồn hoa
Hỏi điệu van xưa hết điệu đà
Tháng ngày du lãng quên nông nổi
Năm tháng nhọc nhằn đậu lên môi.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

KIẾN GIANG

Trên dòng sông nhỏ, sóng lan man
Hoa cúi mặt trông, óng óng vàng
Gió kia cõng nắng đi đâu đó
Líu ríu mắt tìm, gọi Kiến Giang!

Bờ đây đau đáu cô giặt áo
Bờ nọ trầm ngâm luỵ sử tình
Sóng thương, mang áo bờ xưa tới
Để đợi bên này, hoá lung linh.

Yêu thay, sông nhỏ, tình quê lớn
Bạc trắng thời gian, dấu xoá mờ
Hai lời hai ngã, về sông ấy
Gọi với mùa xưa với nên thơ.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Xới lên một chén bồi hồi
Gắp thêm mấy miếng lòng tôi vợi vời
Canh thương nấu lá trời ơi
Ăn xong bỗng thấy cuộc đời tận đâu!

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Hãy nhớ lấy những ngày này
Thế giới
Hãy nhìn về những đất nước thét gào
Tìm kiếm sự sống giữa lòng virus
Còn đâu quí phái thanh tao
Những màu da trắng, đen, vàng, đỏ
Đều cùng máu đỏ hồng cầu
Cùng khóc bằng nước mắt mặn chát
Cùng bước trên mọi âu lo
Thế giới
Vẫn chiến tranh đâu đó xa xôi
Vẫn dịch bệnh hữu hình bên cạnh
Những tự hào trở thành tranh giành từng hơi thở
Rút từ bụi đường mấy giọt ô xy
Thế giới cặm cụi sống
Thế giới cặm cụi chết
Thế giới chìa cành ô liu dính đầy virus
Máu tàn nhẫn và thâm độc chảy thay dòng nhựa cây
Cành ô liu vặn mình tráo trở
Cười lọc lừa nham hiểm
Lọ vaccine buộc đầu cần
Đu đưa
Ác biến
Câu lên những xác người không còn nguyên vẹn
Độc tài
Thế giới chia hai
Tàn phế
Nay
Mai.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 27 trang (262 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [5] [6] [7] [8] [9] [10] [11] ... ›Trang sau »Trang cuối