Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [64] [65] [66] [67] [68] [69] [70] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

Những bà vợ càm ràm giống nhau cả thôi
Vì hạnh phúc chỉ một kiểu
Những bà vợ không càm ràm khác nhau từng người một
Mỗi người mỗi rạn nứt, thất vọng khác nhau
Cay đắng và đớn đau
Họ nhỏ những giọt nước mắt đến đầu sợi tóc.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Ta cứ nghĩ mùa đi rồi lại đến
Như lá rơi lại mọc những chồi xanh
Nhưng không phải
Tình yêu không có cánh
Vẫn lỡ làng bay đến những miền xa.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Cháy lòng đốt phượng đầu mùa
Hỏi em giờ đã ổn chưa chốn nào
Bao mùa phượng cháy lao xao
Vẫn niềm mong mỏi nơi nào ổn chưa.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Ta không trách chữ, trách người
Chỉ trách đời đã ngàn đời vẫn ngơ.
Trách thơ vẫn dại trong thơ
Mơ trong vạn mộng vẫn khờ như nao.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Bạc tóc che hết cuộc đời
Vẫn hai vai gánh một trời bão giông
Bao giờ đầu núi, cuối sông
Bạn bè sum họp một lòng mới an.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

THỰC VÀ ẢO

Rất tự nhiên khi ta biến thực thành ảo
Rất băn khoăn khi biến ảo ra thực
Thực và ảo chen nhau trong nhận thức
Cánh cửa hẹp khó lách qua.
Ảo và Thực
Cuộc sống gần xa
Ta đâu mong điều gì bi luỵ
Chỉ muốn lạc quan hơn và tràn đầy dũng khí
Ta tự biến mình thành Ảo cũng vô tư
Chuyện thường thế thôi.

22-5-2020

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

EM

Cả thế giới ngẩn ngơ
Đồi sương cũng ngẩn ngơ
Đất trời ngừng hơi thở
Vũ trụ nghiêng thẫn thờ.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

BẠN GIÀ
Tặng anh Lê Bá Dương

Nhỏ thì cuốc mướn, làm thuê
Lớn đi bộ đội, bốn bề hiểm nguy
Hoà bình vẫn chẳng an thê
Cuối sông, đầu suối bạn về tìm nhau
Thất thập đau nối thương đau
Đời người viết được một màu sắt son.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

MỘT NGÀY

Về thôi em, đã trưa rồi
Mặt trời đứng bóng, duỗi thôi cũng mềm
Đường cùng, đậu bến bình yên
Nắng hong khát cháy nỗi niềm dở dang.

Về thôi em, xế chiều tàn
Chợ đông đã vãn, người than đã về
Mình em rong ruổi sơn khê
Cõng theo tuổi tác, dầm dề bão giông.

Về thôi em, đã khuya lòng
Gió đêm trở lạnh, sương bong phấn đời
Nguyệt tình lấp liếm lả lơi
Có đau cũng chỉ gửi lời long đong.

Về thôi em, đã sớm mong
Sao xưa đã rụng, trăng vòng lối quen
Sót vài ri rỉ não đêm
Nuốt vào nước mắt ướt mềm lắng sâu.

Một ngày qua, biết về đâu
Thôi thì cứ lạc lối nào dễ quên
Để rồi quen lạ thành quen
Chìm ba nổi bảy lại chèn lãng phiêu.

28-5-2020

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

PHƯỢNG

Ngày đi
Phượng khóc đỏ hoe mắt
Ngày về
Phượng chín nửa còn xanh
Hỏi ai trong chốn điêu linh dạt
Nhớ nao nao phượng cháy đầu cành.

Xanh, đỏ ẩn mình chờ Hạ đến
Cuối ngày đốt lửa đỏ hoàng hôn
Đêm về rấm rứt khóc tí tách
Khơi lửa muộn màng chốn buồn không.

Người đi
Phượng nhớ
Mùa lại đỏ
Lại hoe hoe khóc
Ngóng thiệp hồng!

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [64] [65] [66] [67] [68] [69] [70] ... ›Trang sau »Trang cuối