Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [40] [41] [42] [43] [44] [45] [46] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

Sông kia thăm thẳm vô chừng
Sao nhè đắm chỗ dửng dưng thế này?

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

CHỪNG TRĂM NĂM

Cách đây chừng trăm năm
Ông tôi là cậu bé suốt ngày lang thang trên bờ biển vắng
Câu đồng dao quyện mái đầu cháy nắng
Cát trắng len lỏi kẻ chân.
Bà tôi là cô bé nhảy nhót ngoài sân
Ô đánh bi
Ô đánh đáo
Ô đánh thẻ
Lưng trần.

Cách đây chừng trăm năm
Làng quê tôi đồng khô chát mặn
Xóm chài cheo leo cồn cát trắng
Qua sông bằng tiếng đò ơi!

Cuộc sống quê giữa biển mây trời
Văn minh là còng vai kẽo kẹt
Là đêm trăng sân đình ca hát
Tìm nhau!

Chừng trăm năm sau
Những người quê văn minh đã về với tổ tiên
Để lại lớp người với bao phẩm cách kỳ lạ
Họ náu mình để nhìn tất cả
Cuộc sống trên màn sương
Và sống ảo mổ xẻ yêu thương.

Tôi không thấy gì khác thường
Một trăm năm họ lớn lên như vậy
Mặt trời vẫn y nguyên
Mặt trăng khuyết lại tròn như thế đấy
Chúng ta tự xoáy mình trăm năm.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Còn anh thì vắt cố óc cho ra câu chuyện lãng mạn gắn vào em
Và em coi đó là bình thường như giọt nước mắt
Giọt nước mắt thiếu nữ
Rơi như là không rơi
Ngôn ngữ mà không ngữ
Tắm ướt bao khoảng trời.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

THIẾU NỮ NGỦ

Em ơi cứ ngủ ngon lành
Để thơm đào nở thêm nhành máu non
Để tơ ươm cái cùng con
Dùng dằng ở lại trên giòn nước nôi

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Và thế là bất chợt
Mưa rơi vào mùa thu
Em đi về bỗng ướt
Miền núi đồi hoang vu.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

MẸ ĐƠN THÂN

Em là mẹ đơn thân, anh biết vậy thôi
Đừng cố hỏi những điều không thể nói
Trái tim em không no và chẳng đói
Bão tố đời thường em nếm trải rồi.

Bây giờ để yên trong ấy mà thôi
Mẹ đơn thân giấu bao điều kỳ lạ
Em đủ sức đương đầu vất vả
Đừng cố thương, điều đó chẳng cần.

Em biết mình không thể mãi dừng chân
Bởi góc sâu nhất của em là phụ nữ
Khao khát yêu thương, sẻ chia mọi thứ
Đừng gọt sâu đến cội rể đơn thân.

Như dòng sông kia lặng lẽ ngày đêm
Bởi nước sâu nên vô cùng chảy chậm
Biển hiền hoà nhưng giấu ngầm ngọn sóng
Đừng để biển gầm lên
Sông cuộn thác ghềnh.

Mẹ đơn thân mạnh mẽ lắm khi cần
Nhưng đừng cố xót thương em lần nữa
Em đã hiểu nhà xây từ vôi vữa
Và gia đình từ thấu cảm, duyên sâu.

Đừng coi mọi phụ nữ đều như nhau
Có người vui và có người hằn học
Mắt phụ nữ bao giờ cũng muốn khóc
Dẫu nước mắt chảy ngược thấu tâm can.

Mẹ đơn thân không muốn sự rộn ràng
Nhưng trong lòng xao xuyến như bão tố
Chỉ nghe thôi, đã nhịp dồn sóng vỗ
Mong vuốt ve như cát với thuỷ triều.

Mẹ đơn thân cũng tròn khuyết sớm chiều
Nhưng vẫn mãi một màu vàng óng ả
Là mảnh trăng dẫu sao mờ nhạt quá
Một mình em ôm trọn ánh trời đêm.

Đừng gắng yêu mẹ đơn thân nhiều thêm
Nếu chưa thấy trái tim trong lí trí
Một mùa mưa chưa hẳn là nếp nghĩ
Phẳng nhiều hơn bình thản chốn đơn thân.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Ta nhận ra rằng ta đã đam mê
Nét mộc mạc trong tâm hồn nhạy cảm
Và trái tim thiếu nữ thời phiêu lãng
Vắt kiệt mình nuôi khát vọng mênh mông.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Ban ngày lầy lội mênh mông
Đêm về ngơ ngác giữa đồng bao dung.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Câu thơ dừng chợt giữa đường
Hỏi người ngơ ngác, lối thương lối nào
Vô tình dẫm nét thanh tao
Gánh về một nẻo cồn cào thuở xưa

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Gửi em, đêm trắng bên đèo ấy
Mảnh sao rơi nhấp nháy đi tìm
Gửi em, cô gái mùa xưa ấy
Những vụng về đập loạn trái tim.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [40] [41] [42] [43] [44] [45] [46] ... ›Trang sau »Trang cuối