Trang trong tổng số 2 trang (19 bài viết)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Nhân vừa dịch được bài "Ru anh" của Olga Bécgôn, lại nhớ đến bài thơ "Ru chồng những đêm khó ngủ" của Xuân Quỳnh, tôi lại lập topic này, chẳng biết có ai vào đây chơi để cùng ru với tôi đôi lời cho những giấc ngủ nhẹ nhàng hơn...?

Lời mẹ ru ta... Lời ta ru bé... Lời ru khe khẽ... Lời ru yêu thương... Lời này ru em... Lời này ru bạn... Những lời miên man... Ru người yêu dấu...
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

RU ANH
Olga Becgôn (Olga Berrgolz)

 Rặng thông nhè nhẹ chao nghiêng -
Cột buồm cao vút gợi miền xa xăm
 Nhón chân lặng lẽ ghé thăm
Mắt nhìn ngơ ngác âm thầm lời ru

 Đầm chân tuyết trắng như mơ
Áo lông rực rỡ khoác bờ vai xinh
 Ủng rơm ấm những bước tình
Dỏng tai nghe hết lời mình lời ta
 Thoảng nghe tuyết nói thiết tha
Thoảng nghe tim hát diết da u sầu

 Lang thang vô định rừng sâu
Ngọn thông phơ phất thẫm màu buồm đen
 Tay đưa về chốn không tên
Bàn tay xinh xắn ủ mềm trong găng
 Găng len nào sợ giá băng
Bài ca đi mãi mơ màng yêu thương

 Nhà tôi – là chốn chân dừng
Phòng tôi câu hát ngập ngừng ghé chơi
 Này người to lớn kia ơi
Muốn chăng tôi hát ru người một đêm
 Này người xa lạ không quen
Muốn chăng tôi hát một đêm vì người

 À ơi, câu hát à ơi
À ơi câu hát à ơi ơi à

 Bước vào phòng – một bài ca
Dịu dàng, lễ phép rất là dễ thương
 Như con thú nhỏ nhịn nhường
Vẫy tai, tay chạm xuống giường ru anh

 Thở phào ngủ một giấc xanh
Tay em thiếp ngủ ngọt lành người ơi
 Chẳng còn ác mộng trong đời
Chẳng cần nói nữa những lời phôi pha
 Chỉ nghe tuyết nói thiết tha
Chỉ nghe tim hát diết da u sầu...

(Thụy Anh dịch)
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

RU BÉ
Thái Anh

Ngủ ngoan nào bé ơi,
Trăng giăng mành chợp hờ trong mắt
Căn gác cũ lưa thưa những que chuyền que chắt
Chân vịt vàng về tắm giữa sông Ngâu…

Ngủ ngoan nào, ngoan ngoan nhé bé ơi!
Giấc ngủ êm đềm hoa khế tím
Quả ngọt dần, đợi may túi ba gang
Bờ đê mịn… Cỏ may hồng giăng kín
Ríu mắt rồi, thuyền xếp gối hàng ngang…

À ơi, say say vào…
Trái bóng lồng giấc mơ
Con quay xoay dọc hai chiều phố vắng
Mảnh diều xanh tha thẩn giữa khung trời
Bé ngủ rồi, ngoan ngoan nhé bé ơi
Bên nôi nhỏ cái cò về nghển cổ
Thương một mùa hoa gạo hát đò đưa
Trên sông dài nắng đuổi những cơn mưa
Cái Bống đi chợ về thôi ướt áo
Quả thị tròn… cô Tấm hết long đong

À ơi, say say vào, ngoan ngoan nhé, bé ơi….
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

HÁT RU CHỒNG NHỮNG ĐÊM KHÓ NGỦ
(Xuân Quỳnh)   
     
 Anh không ngủ được ư anh ?
Để em mở quạt quấn mành lên cho
Lặng sao cái gió mặt hồ
Ghét sao cái nóng đầu mùa đã ghê!
Đoàn thương binh mới trở về
Đánh nhau trước cửa hàng bia lúc chiều

Anh không ngủ được anh yêu ?
Nghe chi con lũ đang chiều nước dâng
Ngày mai cây lúa lên đòng
Lại xanh như đã từng không mất mùa
Con sông bạn với con đò
Con người bạn với câu hò trên sông.

Ngủ đi, em khép cửa phòng
Để em lên gác em trông xem nào
Ai đồn rằng cọ cháy cao
Người dân Vĩnh Phú đốt bao nhiêu đồi
Hình như lửa đã tắt rồi
Gió không thổi nữa anh ơi yên lòng

Thương gì người đói lang thang
Xin ăn trên khắp phố phường ngoài kia
Ngủ đi anh hãy ngủ yên
Rồi mai họ sẽ trở về quê thôi
Lòng thương chỉ nói bằng lời
Lấy đâu ra gạo cho người được no

Khuya rồi anh hãy ngủ đi
Để em trở dậy em che bớt đèn
Đứa nào nó nói cùng anh
Cái tin chết của bạn mình vừa xong
Chắc là đường đất khó khăn
Nên thư từ chẳng thể năng gửi về
Anh ơi anh hãy ngủ đi
Thằng con ta nó nằm mê đó mà
Ngày chơi súng giả ba lô
Làm anh giải phóng hét hò suốt thôi
Mười năm sau lớn lên rồi
Sẽ quên đi những trò chơi bây giờ

Ngủ đi anh, hãy ngủ đi...

1974
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

NGẬM NGÙI (HUY CẬN)

Nắng chia nửa bãi chiều rồi
Vườn hoang trinh nữ khép đôi lá rầu
Sợi buồn con nhện giăng mau
Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây

Lòng anh mơ với quạt này
Trăm con chim mộng về bay đầu giường
Ngủ đi em mộng bình thường
À ơi có tiếng thuỳ dương mấy bờ

Cây dài bóng xế ngẩn ngơ
Hồn em đã chín mấy mùa buồn đau
Tay anh em hãy tựa đầu
Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi.
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thanh Trắc Nguyễn Văn

Trở về

Ta về qua ngõ mưa bay
Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em
Lối xưa đâu vạt cỏ mềm
Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư .

Ta về tìm đọt mù u
Nghe vườn trái chín tiếng ru em buồn
Tơ lòng ta buộc,em buông
Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay .

Ta về gió ướt thấm vai
Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng
Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông
Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ .

Bao năm sương trắng bụi mờ
Bao năm tay trắng để giờ trắng ... tay !
Ta về qua ngõ chiều nay
Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em .

(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Bài thơ cho bé Đan

Cô viết bài thơ này cho bé Đan
Bài thơ không có tiếng con ve, con dế
Không có hương cỏ vườn lặng lẽ
Không có mặt trăng tròn vành vạnh mùa Thu

Cô cháu mình ở rất xa lời ru
Cái bống cái bang con cò con vạc
Cái miệng xinh xinh giờ đang tập hát
Toàn những bài các chú dạy cho…

Tuổi thần tiên chưa biết đến buồn lo
Mắt trong veo cháu nhìn ra thế giới:
Tuyết rơi kìa.. và mây trời đều mới
Chắc là vui nên trong mơ cũng cười

Ba mẹ mình lặn lội xứ người
Giữa giá rét chỉ đem về ấm áp
Ấp ủ cho đôi chân ngơ ngác
Chập chững đi trong bao nhiêu yêu thương

Lớn nhanh, bé Đan ơi, rồi mình sẽ lên đường
Về nơi có con ve con dế
Nơi có hương cỏ vườn lặng lẽ
Có mặt trăng tròn vành vạnh mùa Thu

Nơi có ngọt ngào lời ru
Của bà vẫn đang đợi cháu
Nơi có nhiều điều thân quen yêu dấu
Là tuổi thơ ba mẹ đã từng…
12/99.
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Cammy

Lời ru

Em ơi em hãy ngủ đi
Ngủ cho yên giấc, còn gì băn khoăn
Em đừng nghĩ đến khó khăn
Em đừng nghĩ đến muôn vàn buồn đau
Em đừng nghĩ nhé u sầu
Em ơi, hãy ngủ thật sâu giấc nồng
Rồi em mơ giấc mơ hồng
Và anh cũng sẽ.. mơ cùng với em
Em ơi, hãy ngủ êm đềm
Tình trong mơ cũng sẽ thêm mặn nồng
Giờ đây, em có hiểu không?
Người trong mơ cũng mặn nồng yêu thương
Để bao tình cũ còn vương
Nhạt phai đi hết, còn nhường cho anh
Em ơi, giấc ngủ trong lành
Sáng ra sẽ thấy có anh bên mình...

26.10.2007
Hì, hôm nay lôi lại bao nhiêu topic cũ để đọc, thấy cái này... em lôi lên :)
Em ngẩn ngơ ngắm khoảng trời chiều
Khoảng trời yên ả, nét phiêu diêu
Em lơ đãng vẽ anh lên đó
Vẽ cạnh tên anh, một chữ yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

Mình tham gia diễn đàn với bài MẸ TÔI
 
         
              MẸ  TÔI


Mẹ tôi không biết lẫy Kiều, cũng chẵng biết Nguyễn Du,
Vì mẹ tôi là người đàn bà nông dân miền Tây Nam bộ,
Ru con bằng câu hò, điệu lý, những bài hát huê tình, nói Lục Vân Tiên, đọc thơ Đồ Chiểu.
Những con người từ trong câu thơ bước vào cuộc sống,
Còn đây đó Trịnh Hâm, Bùi Kiệm với lòng ganh ghét hại người,
Thấp thóang bóng dáng Võ Công tham sang phụ khó,
Nhưng không ít Hớn Minh, Tử Trực trung hậu, nghĩa nhân, những ông Tiều, ông Ngư xem lợi danh như mây bay, gió thổi.
Lời ru bay cao, bay xa, qua ngọn dừa, cây lúa, qua con sông rộng, sông dài…
Chúng tôi,
Những đứa trẻ lớn lên ra trận,
Mang trong lòng hào khí Lục Vân Tiên với trái tim Nguyệt Nga, đi giữ làng, giữ nước.
Câu thơ theo chúng tôi suốt chiều dài đất nước,
Theo người nằm lại đỉnh đèo,
Người nghỉ nơi rừng đước, đứa ngã xuống Paillin…
Còn tôi gởi lại chiến trường bàn tay.
Đón tôi về,
Mẹ khóc!
Những giọt nước mắt rơi lặng lẽ âm thầm.
Tôi trở lại trường xưa,
Trở lại nghề dạy học,
Bài giảng hôm nay có ký ức bạn bè, có xương máu anh em, có lời ru của mẹ.
Cuộc sống sẽ đẹp hơn nếu ta sẵn lòng san sẻ,
Dẫu có tiếng khóc – cười!
Cái đẹp sẽ nở hoa.
Và mỗi chiều lời ru cháu vang xa,
Mẹ tôi vẫn nói Lục Vân Tiên, đọc thơ Đồ Chiểu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đồ Nghệ

Một chủ đề hay thế này sao như bị lãng quên? ĐN gửi vào đây một "Khóc ru" để mong chủ đề này lại được ngân lên dịu dàng và sâu lắng hơn:

Ngủ đi nào những ngày xưa
ngủ đi thôi những ước mơ một thời
ngoài hiên gió hát ngàn lời
nghe mà xa xót bời bời ruột gan

Ngủ đi trang giấy trên bàn
viết chi thêm những lo toan tủi buồn
mỏng manh ơi cánh chuồn chuồn
suốt thời trai mãi chập chờn phù du

Ngoài trời đã đổ mưa chưa
sao trong này mắt cạn bờ mi đêm
ngủ đi thôi, phía không em
miền khuya giọng dế cũng khan lắm rồi

Tự mình ru lấy mình thôi
bức rèm đổ bóng xuống lời than van
ngọn đèn leo lét sáng lên
khúc ru viết cũng cô đơn tựa mình.

Hoài Anh.
...
Все пройдет и печаль и радость
Все пройдет так устроен свет
Все пройдет только верить надо
Что любовь не проходит нет ..
11.00
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 2 trang (19 bài viết)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối