Trang trong tổng số 3 trang (22 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]

Ảnh đại diện

Đặng Quang Long

Lưu Trong Lư,một trong những người khởi xướng phong trào thơ mới.Mà thơ mới thì có biết bao nhiêu bài thơ hay cho đời.Nhiều bài hay đến mức nao lòng.Đoc xong rồi,nó cứ rung lên trong lòng theo từng ngày,từng tháng,năm.
   Riêng với Lưu Trọng Lư.thì không ai thống kê hết ông có bao nhiêu bài thơ.Nhưng cứ nói đến Ông,là toàn bộ câu,chử,âm hưởng,hình ảnh và cả cái ngơ ngác...của ai?của cô?của anh?của tôi...trong bài thơ TIÊNG THU của ông đã hiện ra.
   Cái lạ là bất cứ ai đã đọc Ông,đều thấy thế.
   Lưu Trong Lư thật là hạnh phúc.
Với bài thơ này,thật là thơ 100%,mơ 100%,không thể là gì khác.Chính vì thơ 100%,nên không còn gì để bàn luận thêm nữa cả.Chỉ có thể thốt lên TUYỆT VỜI,QUÁ TUYỆT VỜI.
   Trong cõi VÔ THƯỜNG này,không ai,kể cả HOÀI THANH cũng không đủ sức,và không thể bình luận thật đúng,thật đủ cho bài thơ này.Bài thơ ngắn,rất ngắn,chỉ co chín câu thôi.
   Vô Thường càng không dám nói,viết gì về bài thơ này của Lưu Trọng Lư.Chỉ thốt lên trong lòng:Hay quá,tuyệt vời quá.Nếu có ai hỏi vì sao,thi Vô Thường xin chịu,vì không thể lấy ý hiểu của mình để nói được.Bài thơ thật lạ.

                            18-8-2010.
                              Đ-Q-L.
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=aQM2hIhQurHSD6OLGRNWgw&Page=100"><font color="red"><b>Thơ Đặng Vô Thường –Thơ Đường- tập 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=1nPi_YLwNjj6jqJJ5OtTPg"><font color="red"><b>Thơ Đặng Vô Thường Thơ mới - tập 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Uyên Trường

“Tiếng thu” là một bản hoà tấu đằm thắm và êm ả của tiết giao trời đông hạ. “Tiếng thu” là tiếng se lòng của con người trước những xúc cảm mới lạ của thiên nhiên. Hãy tưởng tượng như một ngày, có một giọt sương rơi từ chiếc lá xanh non xuống chạm đất, tiếng sương rơi bình thẳm như “tiếng thu” của Lư vậy. Câu từ của người dường như đó đã vượt trên mức câu từ, nó trở về với câm lặng, nó chỉ là cảm xúc thôi, nó không chú trọng tính nhạc điệu mà dường như có nhạc điệu. Một tâm hồn không thực không bao giờ làm được việc như vậy. Tất  cả “Tiếng thu” là những hình ảnh xa xăm nào đó không dễ nói nổi thành lời. Mùa thu của những dợn gió heo may để sắp sửa chuyển mùa sang đông tàn giá rét. Ai không khỏi đôi chút bâng khuâng bởi vẻ xào xạc mà tĩnh lặng, bởi vầng trăng, bởi người chinh phụ, bởi con nai vàng ngây thơ lạc lõng giữa khu rừng nào lá vàng rải thảm. Tất cả đều cô độc, tất cả như dát một màn sương mỏng mơ hồ bí ẩn phủ voan vào khung cảnh kia. Nếu thế gian chưa từng có thu, thì nhân loại vẫn sẽ có “Tiếng thu”, vì Lư mơ màng, Lư đâu ở chốn thực, đâu chắc gì đó đã thực là thu hay không thực là thu đâu.
Hoàng hôn độc ẩm say men rượu
Bán dạ cô bôi đắng vị trà
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 3 trang (22 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]