Trang trong tổng số 1 trang (2 bài viết)
[1]

Ảnh đại diện

tôn tiền tử

Tên bài thơ: 07
Tên nguyên gốc: 07
Tác giả: Nikolai Nekrasov
Nhóm bài: Chương 2
Gửi bởi Tung Cuong
Ngày gửi: 30/06/2025 05:58
Số lần sửa: 1
Lần sửa cuối: 03/07/2025 20:42 bởi hongha83
Xoá bởi: tôn tiền tử
Lý do xoá: thừa sau khi phân lại đoạn



Nguyên bản:
Бесстыжей поговоркою,

Что «за погудку правую

Смычком по роже бьют!»
Подумавши, оставили

Меня бурмистром: правлю я

Делами и теперь.
А перед старым барином

Бурмистром Климку назвали,

Пускай его! По барину

310. Бурмистр! перед Последышем
Последний человек!


У Клима совесть глиняна,

А бородища Минина,

Посмотришь, так подумаешь,

Что не найти крестьянина

Степеннеи и трезвей.
Наследники построили

Кафтан ему: одел его
—
И сделался Клим Яковлич

320. Из Климки бесшабашного,
Бурмистр первейший сорт.
Пошли порядки старые!

Последышу-то нашему,

Как на беду, приказаны

Прогулки. Что ни день.

Через деревню катится

Рессорная колясочка:

Вставай! картуз долой!

Бог весть с чего накинется,

330. Бранит, корит; с угрозою
Подступит — ты молчи!

Увидит в поле пахаря

И за его же полосу

Облает: и лентяи-то,

И лежебоки мы!

А полоса сработана,

Как никогда на барина

Не работал мужик,

Да невдомек Последышу,

340. Что уж давно не барская,
А наша полоса!


Сойдемся — смех!
У каждого
Свой сказ про юродивого

Помещика: икается,

Я думаю, ему!

А тут еще Клим Яковлич.

Придет, глядит начальником

(Горда свинья: чесалася

О барское крыльцо!),

350. Кричит: «Приказ по вотчине!»

(Bài viết được gửi tự động)
tửu tận tình do tại
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

tôn tiền tử

Bản dịch của Nguyễn Tùng Cương
Gửi bởi Tung Cuong
Ngày gửi: 30/06/2025 05:58
Số lần sửa: 1
Lần sửa cuối: 03/07/2025 20:41 bởi hongha83



Đưa câu tục ngữ trắng trợn, vô liêm ra
Vì ‘tiếng hát đúng thì ta quật
Ngay dây thừng vào trúng mặt!”

Họ nghĩ suy kĩ càng rồi giữ lại cho tôi
Làm lý trưởng. Tôi nhận điều hành rồi
Mọi công việc và giờ là lúc
Đang đối mặt với ông chủ già thực.
Thôi cứ gọi anh ta là Lý trưởng Klimka
Dưới mắt ông chủ, thì tôi là
310. Lý trưởng. Đứng trước Chủ nô cuối cùng sót lại
Người đàn ông cuối cùng mới phải!

Lương tâm của Klimka là đất sét mà thôi,
Và bộ râu của Minin rõ oai,
Bạn cứ nhìn xem, nghĩ mà xem nhé,
Kiếm đâu được một nông dân như thế
Tỉnh táo và có chừng mức hơn.
Những người thừa kế - con của ông
Đã may chiếc áo caftan và cho Klim mặc
Và nay thành ông Klim Iakoplich chững chạc,
320. Vốn là tay Klimka liều lĩnh trần đời,
Lý trưởng ngồi hạng nhất rồi.

Họ dùng lại ngay nền nếp cũ!
Ông chủ nô cuối cùng của ta đó,
Nhận được lệnh, rõ không may,
Phải đi quanh, thăm viếng hàng ngày
Hôm nào cũng cho cỗ xe sang đẹp
Chạy diễu hết xóm làng một lượt
Nào dạy thôi! không cần mũ lưỡi trai!
Trời mà biết, bắt đầu mặc thứ gì ngay,
330. Ông lão chửi hoài, than thân, đe doạ

Ông lão đến gần - anh cần im lặng!
Khi ra đồng mà gặp mặt nông dân
Vì thửa ruộng của mình, ông chủ gầm,
Sủa nhặng lên: quân lười nhác,
Đồ vô tích sự, nằm ngủ suốt ngày không chán!
Và khi khu ruộng đã làm xong,
Cứ như nông dân chưa hề bỏ công
Làm cho chủ xong trọn gói,
Chủ nô cuối cùng không sao hình dung nổi
340. Rằng ruộng từ lâu không phải của ông rồi
Mà là ruộng của chúng ta thôi!

Cứ gặp nhau chỉ thấy cười xoà! Ai cũng có
Chuyện kể riêng về ông chủ kì quặc quá
Ông già bị nói lắp - chắc bị nhắc đến tên
Tôi nghĩ rằng ông ta bị làm phiền!
Mà ở đây còn Klim Iakoplich đưa xác đến.
Điệu bộ ra dáng mình là quyền bính
(Con lợn vênh mặt lên kiêu hãnh, ta đây,
Được cọ người vào bậc nhà bá tước hàng ngày!)
350. Anh kêu lớn: “Lệnh về khu di sản!”

(Bài viết được gửi tự động)
tửu tận tình do tại
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài viết)
[1]