Trang trong tổng số 133 trang (1325 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [78] [79] [80] [81] [82] [83] [84] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Vodanhthi

Phản hồi của bạn đọc sau bài báo Mặc dù UBND thành phố HCM chỉ đạo xây trường học, nhưng sở Xây dựng lại cấp phép xây cao ốc

Chờ sự công minh và sáng suốt của lãnh đạo thành phố
Đã đến lúc lãnh đạo TP.HCM phải thể hiện vai trò của mình để duy trì, tôn tạo và xây dựng TP.HCM ngày càng tươi đẹp hơn trong kỷ cương bằng biện pháp kỹ trị. Tôi nghĩ chuyện này chỉ có thể xảy ra ở một huyện vùng sâu nào đó của các tỉnh nhỏ, có trình độ phát triển còn thấp chớ không thể xảy ra ở TP.HCM được. Lãnh đạo thành phố cần phải làm như thế nào cho phù hợp với chủ trương xem giáo dục là quốc sách hàng đầu. Người dân đang chờ sự công minh và sáng suốt của lãnh đạo thành phố.
(Phạm Ngọc Ngân)

Không ngờ chính cơ quan quản lý nhà nước như sở Xây dựng lại góp phần đi ngược lại chủ trương gìn giữ di sản của thành phố. Có thể đặt câu hỏi, trong quá trình cấp phép xây dựng liệu có phát sinh tiêu cực hay không?
(toanthuan…@yahoo.com)

Hãy thể hiện văn hoá kinh doanh
Theo tôi ngân hàng Công thương nên làm gương trong việc chấp hành kỹ cương phép nước. Đây chính là đạo đức kinh doanh của doanh nghiệp, là văn hoá, là các giá trị cốt lõi mà ngân hàng này cần hướng tới. Không nên vì lợi ích cục bộ mà tranh giành đất dành cho giáo dục. Như vậy thì khách hàng nào còn tin tưởng ở ngân hàng.
(Võ Hoàng Sơn)

Đừng huỷ hoại thêm nữa
Hãy trả lại không gian trường học như nó đã từng có. 35 năm qua chúng ta đã làm gì để tăng thêm không gian cần thiết cho trường học, cho môi trường giáo dục? Chẳng có gì hết, nên đừng huỷ hoại thêm nữa.
(một phụ huynh, triet…@gmail.com)
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

haanh8354

Giáo viên bắt 8 học sinh lớp 3 ăn giấy
Thấy nhóm học trò ham chơi lo xếp máy bay trong giờ sinh hoạt lớp nên cô chủ nhiệm bắt 8 em ăn hết những tờ giấy trên tay. Hình phạt phản giáo dục này làm cho một số em bị đau bụng.

Sáng 11/4, trao đổi với VnExpress.net, ông Bùi Văn Sơn - Phó phòng Giáo dục huyện Châu Thành (An Giang) - cho biết vừa xác minh xong những phản ánh từ cha mẹ học sinh lớp 3A Trường Tiểu học B Vĩnh An, xã Vĩnh An của huyện Châu Thành với nội dung cô Trần Thị Huy chủ nhiệm lớp này bắt nhiều học sinh ăn giấy.

Qua làm việc với hội đồng kỷ luật nhà trường, cô Huy cho biết, cuối tháng 3, trong một buổi sinh hoạt lớp có nhiều học sinh ham chơi cứ ngồi xếp máy bay, xếp giấy giật cho nổ làm mất trật tự. Do quá nóng tính nên cô Huy đã bắt 8 học sinh đứng dậy ăn hết những tờ giấy đang xếp trên tay rồi cô bước ra khỏi lớp đóng sầm cửa lại.

Một học sinh cho biết, ăn giấy rất khó, muốn nôn ra khỏi miệng nhưng không dám vì sợ cô chủ nhiệm phạt tiếp nên về nhà bị đau bụng. Sau khi tiếp nhận thông tin phản ánh từ phụ huynh, Hiệu trưởng Trường Tiểu học B Vĩnh An đã đưa các em này đi siêu âm, khám bệnh. Cô Huy sau đó cũng đi đến từng gia đình xin lỗi cha mẹ các em.

Theo ông Sơn, tuy học trò có nghịch ngợm nhiều lần nhưng việc bắt học sinh ăn giấy là hành vi phản giáo dục. Tại cuộc họp, Hội đồng kỷ luật của Phòng Giáo dục đã thống nhất hình thức kỷ luật trình UBND huyện Châu Thành chính thức ra quyết định cảnh cáo cô Huy.

Thiên Phước
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không ?
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi...”(Trịnh Công Sơn)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

haanh8354

Phượng Hoàng Lửa đã viết:
.
@Haanh! Hệ số an toàn bọn chi hay đùa đó là "hệ số dốt":P
Có thể gọi là hệ số “ăn cắp vật tư"
Như em đã viết: ”Từ năm 2000 phần mềm SolidWorks đã được sử dụng rộng rãi trong các ngành kỹ thuật ở Việt Nam. Đây là phần mềm chuyên dụng vẽ, thiết kế 3D. Chỉ cần vẽ hình 3D, gán vật liêu, đặt lực là biết được thông số về ứng suất về chuyển vị, nhìn vào biểu đồ có thể thay đổi kết cấu, tăng giảm vật liệu...cuối cùng là điều chỉnh lại bằng một hệ số an toàn. Để chắc ăn bọn em hay đùa vui là "cầu nhân ba phà nhân đôi" khi chọn hệ số an toàn.”
Em nghĩ rằng khi đã dốt, đã thiết kế sai cơ bản thì dù có tăng hệ số an toàn lên 100 lần, đổ vỡ vẫn hoàn toàn đổ vỡ! (Ví dụ thì bác đã đưa ra rồi: “trong xây dựng những kết cấu rất đơn giản nhưng hay bị lât là ô văng, kể cả chỉ huy công trường là kỹ sư nhưng sơ xuất không giám sát công nhân, đặt thép ngược, khi tháo cốp pha là nhào luôn...”
Khi thiết kế đúng, tăng hệ số an toàn là tăng tuổi thọ để công trình bền vững, lâu dài theo năm tháng.
Với kết cấu bê tông cốt thép, đã tăng là phải tăng đều cả bê tông và cốt thép, để đảm bảo tỉ số % giữa cốt thép và chiều cao Ho. Nếu chỉ tăng cốt thép không thôi, công trình sẽ bị nứt, vỡ do giãn nở vì nhiệt…
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không ?
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi...”(Trịnh Công Sơn)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

ảo ảnh

haanh8354 đã viết:
Em rất vui khi đọc bài viết phản hồi của bác Ảo Ảnh, mong được giao lưu thường xuyên trên topic này. Cho em hỏi bác hai câu, có thể coi đây là câu đố cũng được :
1- Có một người buôn thịt bò đông lạnh ở nước ngoài mang về Việt Nam bán.
Giá mua vào là 15 USD/ 1 kg, bán ra là 13 USD/1 Kg, sau 10 năm người lái buôn ấy đã trở thành tỷ phú. Tại sao vậy???( Đây là làm ăn chân chính, không buôn lậu, trốn thuế)
2-  Quỹ tiền lương trả cho người lao động có phải là có phải là vốn đầu tư cho sản xuất hay gọi là chi phí sản xuất???

(Cả hai câu hỏi nghe qua thấy có vẻ như vô lý, hãy tìm cái có lý trong sự vô lý đó)
Từ hôm nhận đề bài này về suy nghĩ, nghĩ mãi mà vẫn chưa có câu trả lời.
Về câu số 2: Tôi vẫn thấy các doanh nghiệp tính "lương nhân công" thành "chi phí đầu vào", chuyện này chắc là được sở thuế chấp nhận nên các doanh nghiệp mới làm như vậy.
Có ai đó rất tự hào về bạn, Có ai đó đang nghĩ đến bạn, Có ai đó quan tâm đến bạn, Có ai đó rất nhớ bạn, Có ai đó muốn nói chuyện với bạn, Có ai đó muốn ở cạnh bạn, Có ai đó luôn mong sự bình yên cho bạn...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

ảo ảnh

Tuấn Khỉ đã viết:
letam đã viết:
Nhân chuyện này tôi cũng xin hóng hớt một tý. Ở TK có 1 anh là GV dạy Anh văn THCS. Cách đây hơn 20 năm, anh cũng nghiên cứu  về vật lý, khác xa chuyên môn của anh. Anh sáng chế ra động cơ đốt trong có hiệu suất đạt 100%.
Nếu có bất cứ người nào bảo tôi rằng anh ta sáng chế ra bất cứ thứ gì đạt hiệu suất 100% thì tôi, thậm chí còn không cho phép anh ta được trình bày để làm mất thì giờ của tôi nữa.
Nicolaus Copernicus (tên tiếng Ba Lan: Mikolaj Kopernik) (19 tháng 2, 1473 – 24 tháng 5, 1543) là người đầu tiên cho rằng trái đất quay tròn.
Galileo Galilei (Ph. Galilée; 1564 - 1642) bị bỏ tù vì đồng ý với Copernicus vẫn tuyên bố: "Dù sao, Trái Đất vẫn quay"

Trước đây nhờ có Newton mọi sự chuyển động của mọi vật đều rất rõ ràng, và đã một thời gian dài người ta cho rằng những lý thuyết của Newton là hoàn hảo (đúng 100%). Nhưng khi Einstein (1879-1955) đưa ra thuyết Tương đối, mọi vấn đề đã khác hẳn.
"Ngày xưa vũ trụ mờ mịt tối tăm
Nhưng Thượng đế bảo có Newton
Thế là mọi vật trở nên sáng sủa trật tự”
Sau này một người khác đã khôi hài thêm vào:
“Rồi qủy Satan hiện ra bảo: Có "Einstein"
Thế là mọi vật lại chìm trong bóng tối”

Ngày 4/4/2011, sau khi công tố viên đọc cáo trạng kết tội ông Cù Huy Hà Vũ, luật sư Trần Vũ Hải yêu cầu đưa ra công khai và đọc công khai 10 tài liệu mà bên công tố cho là bằng chứng chống lại ông Vũ. Chủ toạ phiên toà cho rằng "mất thời gian" và đuổi luật sư Hải ra khỏi pháp đình.
Có ai đó rất tự hào về bạn, Có ai đó đang nghĩ đến bạn, Có ai đó quan tâm đến bạn, Có ai đó rất nhớ bạn, Có ai đó muốn nói chuyện với bạn, Có ai đó muốn ở cạnh bạn, Có ai đó luôn mong sự bình yên cho bạn...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

letam

haanh8354 đã viết:
Em rất vui khi đọc bài viết phản hồi của bác Ảo Ảnh, mong được giao lưu thường xuyên trên topic này. Cho em hỏi bác hai câu, có thể coi đây là câu đố cũng được :
1- Có một người buôn thịt bò đông lạnh ở nước ngoài mang về Việt Nam bán.
Giá mua vào là 15 USD/ 1 kg, bán ra là 13 USD/1 Kg, sau 10 năm người lái buôn ấy đã trở thành tỷ phú. Tại sao vậy???( Đây là làm ăn chân chính, không buôn lậu, trốn thuế)
Đó là giá trong hoá đơn, còn thực tế thì khác. Ví dụ như chiết khấu hoa hồng cực cao...???  
 Vui là chính - Chính là vui!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tường Thụy


MỘT GÓC NHÌN TRONG VỤ XỬ TIẾN SĨ CÙ HUY HÀ VŨ


Được đăng bởi   Nguyễn Trọng Tạo
vào lúc: 6:59 chiều ngày 11/04/2011

NGUYỄN TƯỜNG THUỴ

Vậy là một tuần đã qua kể từ vụ xử Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ về tội “Tuyên truyền chống phá Nhà nước CHXHCN VN”.
Trước sự kiện động trời này, chẳng lẽ báo chí Nhà nước không nói gì. Thôi thì mỗi tờ đưa lên một bài ngay sau phiên xử. Có những bản tin ngắn gọn, chủ yếu là trích dẫn và cũng chỉ dám đưa một nửa sự thật. Có tờ thêm chút bình luận. Còn “Sài Gòn tiếp thị” thì coi như không biết đến cái vụ xử án này.
Thế rồi thôi. “Lề phải” để mặc cho “lề trái” ra sức tung hoành. Vietnamnet quay sang đưa tin về “cụ” rùa Hồ Gươm, Hồ Gươm có 1, 2 hay 5 “cụ” làm giáo sư Hà Đình Đức cũng đau đầu. Nhiều tờ khác trở lại những tin cướp, hiếp, giết, ảnh nuy … vẫn xảy ra hàng ngày.
Cho đến bây giờ, xem chừng cánh “lề trái” vẫn chưa bớt hăng hái (“bọn này” ở đâu ra mà đông thế?). Ngoài việc chứng minh Cù Huy Hà Vũ vô tội, lên án Hội đồng xét xử không làm đúng qui định về thủ tục tố tụng … , “lề trái” còn cho rằng việc phiên tòa sử dụng lực lượng bảo vệ, công an chìm, nổi và các phương tiện hỗ trợ (kể cả các phương tiện kỹ thuật hiện đại) quá mức cần thiết để bắt người, dẹp đám đông, ngăn chặn dân tụ tập, mang hoa để ủng hộ Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ là biểu hiện của sự sợ hãi.
Có một điều cần suy nghĩ là “lề trái” toàn viện vào những lý lẽ căn cứ vào pháp luật Việt Nam và những công ước quốc tế mà Việt Nam đã ok. Cánh này còn trưng ra các bức ảnh chặn đường, bắt người, đăng lại cả những bài báo “lề phải” để độc giả suy ngẫm (“bọn này” có vẻ tự tin đáo để), trong khi “lề phải” chẳng bao giờ dám đăng lại bài của “lề trái”.
Giáo sư Ngô Bảo Châu, niềm tự hào của người Việt Nam (và cả của Đảng, Nhà nước Việt nam), thần tượng của thế hệ trẻ, cũng đưa ra một câu để đời: “Không thể lấy sự cẩu thả và sự sợ hãi làm phương pháp bảo vệ chế độ”.
Tôi chợt nhớ đến Sài Gòn những ngày cuối tháng 4/1975. Trước sự tiến công như vũ bão của đối phương, không khí chính trị ở Sài Gòn lúc đó vô cùng căng thẳng, an ninh rất hỗn loạn. Tất nhiên, vất vả nhất vẫn là lực lượng cảnh sát. Tôi đọc báo Hà Nội hồi ấy, thấy một câu chuyện thế này: cảnh sát Sài Gòn đàn áp, giải tán đám đông và không cho báo chí tiếp cận lấy tin, mới chĩa súng đe bắn một phóng viên Pháp (của hãng AP). Phóng viên này liền phanh ngực ra thách thức: “Bắn đi! Các anh thua rồi”.
Tác giả bài báo bình luận: “Phải nói phóng viên này có một nhãn quan rất tốt”.

Nguyễn Tường Thụy

Thẻ Nguyễn Tường Thụy

Nguồn nguyentrongtao.org
Giá mà đừng lạc lá thư
Tôi đừng vụng dại, vần thơ đừng buồn


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

Cái nghèo và những câu hỏi trong veo



SGTT.VN - “Nếu bạn may mắn được sống ở Paris trong tuổi thanh xuân, thì dù có đi đâu trong suốt đường đời còn lại, Paris vẫn ở trong bạn”, Hemingway đã viết như vậy. Em viết thư này cho chị cũng trong tâm thức đó…

Đó là đoạn mở đầu thư Ánh Minh viết cho tôi cách đây hai năm.

Ba má Ánh Minh vốn là sinh viên du học ở Pháp trước năm 1954, tốt nghiệp, định cư ở Pháp cho đến năm 1978 thì quyết định hồi hương cùng với ba con nhỏ, trong đó cô gái út Ánh Minh mới lên tám. Năm 1992, Ánh Minh sang Pháp học khoa xã hội học, học thêm ngành tài chính và hiện là nhân viên quản lý tài chính của Unesco. Ánh Minh có chồng Pháp, nhưng vẫn cố giữ cho con nói tiếng Việt… Tôi phải kể ra những chi tiết nhân thân này, để giải thích tinh thần lá thư mà Ánh Minh cho phép tôi công bố.

Khóc một thành phố
Lần này đi Việt Nam, ngoài chuyện vui thăm lại gia đình, đất nước; trong em là sự đau xót thấy trung tâm Sài Gòn bị đập phá thô bạo. Không phải em tiếc nuối khung cảnh nơi em từng sống một phần đời, mà em thật sự thấy buồn vì Sài Gòn bị mất đi vẻ đẹp lịch sử, dưới góc nhìn khách quan về mỹ quan thành phố nói chung. Trong một thành phố có những khái niệm về phối cảnh, đối xứng, hài hoà… mà hình như chúng ta đã không biết giữ gìn; đặc biệt trong những gì đã bị phá đi. Như toà nhà điện lực trên đường Hai Bà Trưng sau nhà hát lớn với kiến trúc xưa rất đẹp. Như toà nhà sở Giáo dục bên cạnh công viên Chi Lăng. Rồi công viên Chi Lăng cũng không còn là công viên Chi Lăng nữa khi chỉ còn bãi cỏ với vài ba chậu kiểng lạnh lùng…

Trong các thành phố lớn ở châu Á, đến khoảng những năm 90 (thế kỷ 20 – BTV), Sài Gòn là một trong những thành phố hiếm hoi có trung tâm cá tính rõ ràng. Trong khi những thành phố kề cận lại xây cất bừa bãi, mà ai có dịp đi qua cũng thấy đó là những thành phố hiện đại, năng động nhưng xấu xí, vô hồn. Buồn thay, Sài Gòn hôm nay lại muốn mình xấu xí như vậy! Thấy Sài Gòn phát triển nhanh và hiện đại hoá em cũng mừng, nhưng theo em chỉ nên phát triển bên ngoài, giữ lại trung tâm. Mà trung tâm lịch sử Sài Gòn đâu có rộng gì – nếu khoanh lại thì chỉ có vài ba con đường Đồng Khởi, Lê Lợi, Nguyễn Huệ, Hàm Nghi… sao người ta không cố gắng bảo tồn? Hình như chúng ta cứ thích sống hiện đại trong một cảnh quan hiện đại, mà không hiểu con người hoàn toàn có thể sống hiện đại trong cảnh quan xưa, vì cảnh quan xưa chính là cội rễ của mình.

Kỳ này về em chụp rất nhiều hình tư liệu Sài Gòn, vì sợ rằng nay mai những toà nhà đẹp còn lại sẽ mất đi vĩnh viễn. Khi đó Sài Gòn sẽ chỉ giống Bangkok, Hong Kong, Singapore, Kuala Lumpur… không còn gì đặc trưng của Sài Gòn. Chị biết không, khi chụp hình trung tâm Sài Gòn bị phá em đã khóc. Lần đầu tiên em khóc vì một thành phố, giống như thấy Sài Gòn chết đi mà em không về kịp. Chị có biết ở Việt Nam có ai chính thức phản đối việc này? Ví dụ như Quốc hội, hoặc ai đó gửi đơn, kiến nghị đến UBND thành phố, hoặc sở Quy hoạch kiến trúc, hoặc văn phòng kiến trúc sư…?

Câu hỏi trong veo và thảng thốt...
Mới đây, sau khi biết tin TP.HCM – dù đã từng có chủ trương bảo vệ ngôi trường lịch sử Lê Quý Đôn (nơi Ánh Minh từng học), rốt cuộc, lại đồng ý giao một phần đất của trường cho ngân hàng xây trụ sở cao tầng với lý do thành phố không đủ tiền đền bù giải toả mà nghe đâu chỉ mấy mươi tỉ đồng – Ánh Minh gọi tôi, lại thảng thốt, trong veo: “Không lẽ thành phố mình nghèo vậy sao chị?” Chúng tôi cùng lặng im. Có lẽ thành phố nghèo thật, nhưng là nghèo cái khác, kể cả người dư tiền chiến thắng trong cuộc tranh giành với giáo dục, với lịch sử, mỹ quan thành phố. Cái nghèo đó mới đáng sợ…

Việt Linh
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Chỉ là cô Ánh Minh nào đó cùng tác giả Việt Linh đã có một tầm nhìn đẹp và xa cùng với tấm lòng yêu quê hương xứ xở biết bao! Những người cho phá đi những gì là đặc trưng của Sài Gòn (và rộng ra là nhiều nơi khác nữa)để cho cái hiện đại của họ vào, không phải họ không biết đâu. Nhưng họ quyết làm vì lợi ích (có giới hạn thời gian) của chính họ. Điều này sao hai bạn Minh, Linh không nói ra ? Hay là tôi sai hở giời ???
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

haanh8354

Cảnh liều leo núi ngày khai hội đền Hùng
http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2011/04/12/16/20110412160520_3.jpg


http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2011/04/12/16/20110412160520_4.jpg
http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2011/04/12/16/20110412160520_5.jpg
http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2011/04/12/16/20110412160520_9.jpg

"Thương thương quá đi thôi!"

http://www.vietnamnet.vn/vn/xa-hoi/16284/canh-lieu-linh-leo-nui-ngay-khai-hoi-den-hung.html
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không ?
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi...”(Trịnh Công Sơn)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 133 trang (1325 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [78] [79] [80] [81] [82] [83] [84] ... ›Trang sau »Trang cuối