Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Poet Hansy

NỘI NỘI

NỘI THẤT đủ đầy thỏa dạ con
NỘI AN yên ổn hạnh phúc tròn
NỘI THƯƠNG sơ sẩy thân nào trọn
NỘI TẠNG ngon lành máy vẫn bon
NỘI TRÚ đàng hoàng thơm đỉnh ngọn
NỘI TÌNH êm đẹp biếc trời non
NỘI SUY èo uột tâm hồn bón
NỘI VỤ trầm bê chí hướng mòn

NỘI DUNG sắc sảo xếp lưng bồn
NỘI CẢM thương hàn ngứa tựa môn
NỘI BỘ lèng èng đau cả rốn
NỘI CUNG lộn xộn xót ran hồn
NỘI TÂM xuống dốc toàn e thộn
NỘI TƯỚNG lên đời chỉ muốn hôn
NỘI TRỢ tuyệt vời xoay đủ chốn
NỘI QUY chặt chẽ khỏi lo ồn


HANSY

NGOẠI TÔI

Bao ngày NGOẠI đã khóc vì con
NGOẠI vẫn từng đêm giấc chẳng tròn
NGOẠI cứ chờ cơm dù cảnh vãn
Tim hoài nhớ NGOẠI dẫu đời bon
Bên triền NGOẠI bước thân còm cõi
Giữa lúc về khuya NGOẠI mỏi mòn
Thuở bé luôn ngồi lưng NGOẠI cõng
Mong cầu sức khỏe NGOẠI bằng Non

Trần Thùy Linh

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

BUÔNG SẦU
(Ngũ độ thanh)

Tình xa lấp mộng khỏi vương buồn
Chẳng được mơ tròn nhớ hãy buông
Kỷ niệm tàn như đời lão muống
Nguyền ân tản tựa kiếp mây nguồn
Còn chi ái cảm mà mê chuộng
Đã hết hương nồng nỏ chịu tuôn
Mật giữa trần gian đành phải uống
Sao mà đắng nhợn cả đời luôn


HANSY

SẦU BUÔNG 1

Cõi quạnh mình ai thổn thức buồn
Kinh cầu vẳng vọng tiếng lòng buông
Chờ câu luyến ủ mưa hoài lặng
Đợi mảnh tình gieo gió mãi luồn
Giọt ước thềm trăng hờ hững nhỏ
Hương nguyền bến mộng não nề tuôn
Guồng tơ lão nguyệt còn chưa xuống
Ảo não mờ xa lệ cuối nguồn.

SẦU BUÔNG 2

Ngõ quạnh nhìn ai khắc khoải buồn
Mây sầu ướt đẫm dạ thầm buông
Nhoà câu luyến phủ thềm trăng muộn
Rũ mảnh tình giăng mộng suối nguồn
Nắng đổ hương đời châu mãi cuộn
Mưa dầm sắc liễu lệ hoài tuôn
Người chăng hãy thấu dùm mơ tưởng
Khát vọng duyên nồng vẫn chảy luôn .

Khánh Mỹ Trần

U TỊCH

Màn đêm lạnh vắng cảnh thêm buồn
Nghĩ ngợi chi hoài tiếng thở buông
Cảnh sắc hoang tàn mưa vỡ vụn
Trầm hương nhẹ tỏa khói bay luồn
Hong dài nỗi nhớ người xưa vọng
Bẻ ngắn câu nguyền lệ khẽ tuôn
Tiếng mõ vang đều u tịch nẻo
Dường nghe não nuột suối trên nguồn

Minh Hien.

ĐÊM BUỒN...
.
Vầng trăng khỏa lấp một đêm buồn
Nỗi quạnh hiu lòng khắc khoải buông
Thả lệ trào mi thành lũ cuốn
Dìu châu đẫm má tạo khơi nguồn
Lời quên lãng, vấn vương phiền muộn
Bỏ lỡ ưu sầu, tiếng vọng tuôn
Cảnh tĩnh hoang tàn theo điệu cuốn
Đời vô ái nghĩa, mộng si cuồng...

Tôn Nhẫn.

XA VẮNG

Thốt những lời cay để nguyện buồn
Cho dòng lệ xót hững hờ buông
Chiều loang cuối nẻo niềm thương cuộn
Nguyệt tỏa đầu thôn nỗi nhớ luồn
Đợi mãi thuyền xưa ngừơi chẳng thấy
Trông hoài bến cũ mộng nào tuôn
Dòng tương lặng lẽ bên triền vắng
Nẻo ái giờ đây bỗng cạn nguồn

Trần Thùy Linh

KHÚC SẦU

Nhốt ở vành tim một nỗi buồn
Đêm dài quạnh quẽ khúc sầu buông
Vầng trăng khẽ rọi hàng rau muống
Gió biển thầm ru chuỗi thệ nguồn
Cũng bởi tình xưa làn sóng cuộn
Nên giờ ái rũ lệ lòng tuôn
Bờ môi mặn đắng hồn tan rữa
Kỉ niệm hoang tàn não lắm luôn

Hoccachquen Motnguoi

TẮT NGUỒN

Ngõ vắng nhìn theo mảnh nguyệt buồn
Tâm hồn rã rượi ước tình buông
Ôi từng nét trĩu chờ hương cuộn
Cả những quầng thâm đợi sắc luồn
Vọng mãi tơ huyền ươm bóng thả
Mong hoài sợi luyến trải dòng tuôn
Ngoài xa tiếng mõ vang trầm dạ
Hụt hẫng lòng rung cảm tắt nguồn.

Khánh Mỹ Trần

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

ANH TÚC CỦA LÒNG TA

Anh túc ơi nàng diễm ái hương
Lòng ta quyện đắm giữa đêm trường
Vàng son mấy nẻo duồng thơm thảo
Ân ái bao lần thỏa diệu thương
Ngát cánh mê huyền lâng địa ngục
Nồng cung ảo huyễn lịm vô thường
Vòng ôm siết chặt hồn tan chảy
Thỏa mãn mơn tình thẫm ngát phương

Thỏa mãn mơn tình thẫm ngát phương
Nồng yêu một cõi dệt mê thường
Khêu làn sợi ước choàng cung vọng
Duỗi phím tơ nguyền lịm nẻo thương
Vẫn thế thơm đời loang khúc uyển
Và luôn biếc mộng ướp canh trường
Tràn mơ luyến ái vầy hoa nguyệt
Anh túc ơi nàng diễm ái hương


HANSY

RÃ HƯƠNG

Rung sầu lịm nét lả nồng hương
Nẻo cũ thề xưa khuất dặm trường
Buổi trọn đêm nào ru nỗi luyến
Câu tròn phút nọ dỗ niềm thương
Cho bờ ái mặn rời đêm huyễn
Để cội tình ngây rẽ bến thường
Đẫm nát duyên ngời ngân dạ tủi
Tim hồng vỡ vụn xót ngàn phương

Tim hồng vỡ vụn xót ngàn phương
Biển hẹn lìa tan rũ giấc thường
Rã ánh lơi rèm mi tủi vọng
Loang bờ thoảng tiếng nhạc chờ thương
Đâu rồi cảnh thắm hoà cung nguyệt
Đã hết triền mê thỏa mộng trường
Thế tục bây giờ câu ảo não
Rung sầu lịm nét lả nồng hương

Trần Thùy Linh

TỬU SẦU

Khơi sầu nếm lệ tửu trào hương
Hận cũ tình xưa hoá đoản trường
Xác nhão lu hồn tim mãi nhớ
Thân tàn ỉu phách dạ hoài thương
Không hờn dẫu ái dường như huyễn
Chẳng oán dù duyên rất đỗi thường
Nén lại trong đầu bao mộng tưởng
Cho đời tự tại khắp muôn phương

Cho đời tự tại khắp muôn phương
Phải lấy hồn si nối đoạn trường
Giữ ái cho lòng thôi ngã luỵ
Xây tình để dạ chẳng vì thương
Gieo nguyền xuống lệ hờn hơi quá
Yểm chú vào tim hoạ chẳng thường
Cõi tạm hoài mơ đời mỹ hảo
Khơi sầu nếm lệ tửu trào hương

Sao Bang Khoc


http://d.f21.photo.zdn.vn/upload/original/2015/04/10/22/26/3146207782_709428574_574_574.jpg

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

NGẪM LÒNG
(Ngũ độ thanh)

Thân đời ngoảnh lại bỗng nhòe trơn
Để mối tâm lòng lặng giữa cơn
Có phải niềm duyên nhiều giận dỗi
Mà nay nỗi hận lắm chao hờn
Đường xa thẳm vắng mình trơ trọi
Nẻo cận lu mờ kiếp lạnh đơn
Cứ ngỡ  ề a rồi thoảng rụi
Nào hay cuộc sống mãi lay chờn


HANSY

VU VƠ

Nghiệp cả bây giờ vẫn trắng trơn
Đau vì phận mỏng khó dằn cơn
Len vần nỗi nhớ nghiêng buồn giận
Trộn tứ niềm thương thoảng dỗi hờn
Dáng nhỏ xa mờ loang ngõ lạnh
Thu vàng rớt rụng phủ tình đơn
Từng đêm ngẫm lại càng thêm xót
Để giấc hoàng lương mãi chập chờn

Văn Khả Hoàng

**********************************

NGỘ
(Ngũ vị hương)

Tỉnh lặng chân lòng giữa tiếng chuông
Mà nghe cõi tạm bớt mơ cuồng
Đường duyên thống khổ xin dừng lại
Nẻo ái mê lầm hãy vợi buông
Chớ phả ân thù lên não bộ
Đừng đem dối gạt diễn thơ tuồng
Thiền tâm tỏa sáng niềm an lạc
Tỉnh lặng chân lòng giữa tiếng chuông

HANSY

VỞ TUỒNG

Ta về dống lại những hồi chuông
Ngẫm chuyện trần gian lắm ả cuồng
Sĩ kẻ đau lòng khi nhận thấy
Phu người nhói dạ chẳng hề buông
Tô đời có trả tiền vai diễn
Vẽ thế còn chăng bạc vở tuồng
Nghịch cảnh chiêu trò ai cũng biết
Ta về dống lại những hồi chuông

Cười Với Đời

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

TRẦM CA
(Thuận Nghịch độc)

Đêm tình quyện quấn lộng mầm vương
Huyễn ảo nồng xuân cõi mộng thường
Thềm vọng ái ân bừng nỗi khát
Nhạc lèn mong nhớ dậy niềm thương
Mềm tim buổi ấy ngào ngon điệu
Lả cánh đêm nào mải miết sương
Êm dịu duỗi hồn lâng sóng nhạc
Rèm lay giấc bổng ánh mơ tường

Tường mơ ánh bổng giấc lay rèm
Nhạc sóng lâng hồn duỗi dịu êm
Sương miết mải nào đêm cánh lả
Điệu ngon ngào ấy buổi tim mềm
Thương niềm dậy nhớ mong lèn nhạc
Khát nỗi bừng ân ái vọng thềm
Thường mộng cõi xuân nồng ảo huyễn
Vương mầm lộng quấn quyện tình đêm


HANSY

LỤY ÁI

Đêm trắng lệ buồn khóc ái vương
Cỏ treo băng tuyết lạnh miên thường
Thềm hoang bóng liễu hình đan nhớ
Lối vắng mờ chân bụi xóa thương
Mềm sợi tóc buông màu trĩu gió
Nhẹ hờn môi thả sắc nồng sương
Êm lời nhắn gợi tình xa ngút
Rèm kết nguyệt mê ảo nhuốm tường.

Tường nhuốm ảo mê nguyệt kết rèm
Ngút xa tình gợi nhắn lời êm
Sương nồng sắc thả môi hờn nhẹ
Gió trĩu màu buông tóc sợi mềm
Thương xóa bụi chân mờ lối vắng
Nhớ đan hình liễu bóng hoang thềm
Thường miên lạnh tuyết băng treo cỏ
Vương ái khóc buồn lệ trắng đêm.

Kiều Ngọc Tuyết

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

SẸO ĐỜI
(Ngũ độ thanh)

Thổn thức vành tim nghẹn nẫu lời
Đêm buồn giọt đắng mãi hoài rơi
Đường thưa bóng ngã chờ trông nguyệt
Phố nhỏ sầu toan xõa lịm trời
Đã hiểu ân tình xa biệt ngút
Sao còn ngấn lệ đẫm hồn chơi
Duồng mây huyễn ảo rung nhành ái
Ngất ngưởng bờ thương lõa sẹo đời


Lifeline Tran

SẦU LẺ BÓNG

Có phải vì yêu vẫn nghẹn lời
Cho niềm khắc khoải lệ sầu rơi
Thì sao lỡ hẹn trong ngày sớm
Để nhớ rồi mang lụy giữa trời
Bóng tủi đùa trêu tình lặng lẽ
Đem lòng thổn thức nỗi buồn chơi
Tìm đâu những thuở êm đềm ấy
Quạnh quẽ mình anh lẻ với đời

Thế Ngọc

VÌ YÊU

Vì yêu lắm bận đã quên lời
Bập bõm trăm điều trót để rơi
Dỗi Nguyệt hờn vân sầu gửi gió
Nhìn sương dõi tuyết tủi trao trời
Dòng thơ trải khắp khu vườn mộng
Đẫm nẻo hoa tình tiếng nhạc chơi
Tự giễu sao mình không thể nói
Rằng thương mến bậu mãi trong đời

MI MO SA

SI MÊ

Dòng đêm khẽ thả giọt mê lời
Ảo não tim tình đón vọng rơi
Dẫu biết đường duyên buồn ảnh lệ
Mà sao phím nguyệt vẽ tơ trời
Cho lòng khắc khoải bờ thương gọi
Để gió êm đềm ngã mộng chơi
Chẳng biết hồn thơ nồng cõi điệp
Tìm say cánh nguyện dỗ men đời

Huyễn My

MÃI NHỚ

Rằng thương đã nhận kết giao lời
Chớ để ân tình vỡ vụn rơi
Ích kỷ cho lòng đâm ngõ vực
Mù mê để mộng cuốn mây trời
Trong vườn thượng uyển hoà vân đắm
Giữa cảnh tang bồng hứng nguyệt chơi
Bỗng gió điên cuồng gieo hận tủi
Làm sao giữ trọn thuỷ chung đời

Minh Hien

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

BƯỚM & CHIM

BƯỚM  chao  cất tiếng ghẹo CHIM lồng
CHIM bực mình nè BƯỚM hãy trông
BƯỚM  ngọt ngào rằng CHIM cứ ngỏng
CHIM thè thọt ấy BƯỚM cao nhồng
BƯỚM chiêm chiếp lượn CHIM xù cánh
CHIM chập chờn nài BƯỚM trụi lông
BƯỚM  tỏ tình nha CHIM có muốn
CHIM ừ được đó BƯỚM cào ông


HANSY

SÀNH CHIM

Sành CHIM mỗi kiểu nhốt riêng lồng
GÁY chọn cu cườm cổ nhẫy trông
Vẻ đẹp kiêu kỳ đây gã YẾN
Mồm to kệch cỡm ấy anh NHỒNG
Khoe màu ngũ sắc CÔNG đầu hạng
Thả dáng ba đời VẸT xõa lông
Mãn kiếp BỒ CÂU tình rạng tỏ
Trong lành giọng KHIẾU thỏa đời ông

Minh Hien

SÀNH CHƠI CHIM

Sành chơi phải chú trọng môn lồng
Bởi tại bao nàng dõi mắt trông
Nhỡ bé cô ngờ đây ả vẹt
Còn to chị tưởng đó anh nhồng
Ngày hanh áo cởi ngừa khô mũ
Bữa lạnh chăn trùm chống ẩm lông
Lực mãn thì chim càng đấu giỏi
Em cười khẽ bảo sướng là ông

Trung tin

CHIM CÒ

Lỏng lẻo Nàng Chim sẽ sổ lồng
Ô kìa Sáu Sậu lắm Thằng trông
Chàng Cu ưỡng ngực vờn Em bướm
Chú Cưỡng khè đuôi ghẹo Ẻm Nhồng
Cậu Khướu gân người khoe tốt mã
Cô Cò khỏa cánh chải mềm lông
Còn đây Ả Két vàng thơ mộng
Nói Sẻ san tình bỡn mấy Ông

Hoccachquen Motnguoi

CHIM TỐT

Bữa nọ chim tôi bỗng rộn lồng
Bao nàng thục nữ đến dòm trông
Vì do móc cận bên chàng khướu
Bởi tại treo chung cạnh lão nhồng
Mỏ vểnh lưng gù chân quắp móng(xoay cầu)
Đầu trườn cánh sải đít xoè lông(khiêu chiến)
Nhờ sung sức choé dăm ba lượt
Khán giả reo hò giải nhất ông

Trung tin

CHIM ĐẸP CỐT LỒNG

Chim hay còn phải chọn mốt lồng
Lắm kẻ hiếu kỳ ngóng cổ trông
Đáy méo ba bề nuôi ả Chích
Vành vuông bốn góc nhốt anh Nhồng
Cóng bày để cậu ngồi xơi nước
Cây gác cho nàng đứng rỉa lông
Đạ điểu một thằng khiêng cũi tới
Hoạ mi nỉ nót "Cháu xin ông".

Du Leduc

CHIM CU

Dương trần danh gọi đấy là cu.
Dáng đẹp lông trơn mượt chẳng xù.
Xem nhìn bóng cánh như tiên xãi.
Ngóng ngó trơn đầu tựa giới tu.
Cõi thế nhiều nơi luôn bám ngục.
Trần đời kém ngụ phải chuyên tù.
Tiếng gọi danh lừng tâm khá nỗi.
Âm trầm khởi giọng cúc cù cu..

Đại Hiệp Dương Quá

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

KHẮC KHOẢI
(Ngũ độ thanh

Cõi mộng bây giờ nghỉm chốn đâu
Mà nghe nỗi nhớ vọng cơn sầu
Thầm chan ảo huyễn triền miên đắng
Giấu lặng mê lầm thảm não lâu
Ngỡ tưởng ân nguyền luôn lộng sắc
Nào hay ái cảm sớm phai màu
Lòng đau tựa cắt hồn hoang hoải
Kỷ niệm thôi rồi đẫm mắt ngâu


HANSY

ĐỨNG TRƯỚC BIỂN

Ơi này sóng biển vỗ về đâu
Chở giúp lòng ta những gợn sầu
Để nét mi hờn thôi đẫm mọng
Cho dòng lệ nhớ khỏi nhòe lâu
Bờ Nam bãi hẹn còn tươi sắc?
Cảng Bắc dòng thương vẫn đượm mầu!
Cách trở bao mùa đôi ngõ mộng
Chim nào nối nhịp giữa mùa Ngâu?

Hương Thầm Nbt

NUỐI  THẦM

Gió đuổi ân thề loãng tận đâu
Thầm thương kỷ niệm úa phai màu
Tình ơi nỡ để tàn cơn mộng
Ái hỡi sao đành phả giọt ngâu
Lặng lẽ phòng đơn chìm nốt tủi
Triền miên gối lẻ xõa âm sầu
Từng đêm gió bão về chao dạ
Nuối mãi cung đàn chẳng đậm lâu

HANSY

MỘNG VẪN XANH

Anh! Lời nguyện ước chẳng nhòa đâu
Biển hẹn còn xanh, vẫn thắm mầu
Chớ sợ duyên vùi trong bão lửa
Hay nề phận trải giữa trời Ngâu
Canh dài nghĩa quyện dù vương nhớ
Buổi vắng tình len dẫu nhuộm sầu
Cố giữ hương đời đan mộng tỏa
Châu rồi hợp phố... mãi bền lâu

Hương Thầm Nbt

CÕI MỘNG ĐÂU

Mộng ước bây giờ đã ở đâu
Tình kia bạc bẽo chóng phai mầu
Rơi dòng lệ chảy chan vào gió
Để áng thơ buồn lịm những Ngâu
Bến đợi chờ duyên còn mãi tủi
Thềm mong nhớ bạn đã hoen sầu
Bao ngày lặng lẽ ngoài đêm vắng
Kẻ vẫn soi hình dưới nguyệt... lâu!

Thế Ngọc

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

MỘT GÁNH TÌNH THƠ

Tình thơ một gánh viết dâng đời
Nhả kén xây nồng mãi khó nguôi
Dệt tứ vịnh ngâm lèn tận buổi
Thùa câu nức giọng thả loang trời
Ngời thơm miệng rỡ ràng muôn tuổi
Rạo rực tim lòng biếc ngọt môi
Mãi ước hương vàng không thể vợi
Và mong sắc lụa trỗi bao thời

Và mong sắc lụa trỗi bao thời
Để thỏa tâm hồn luyến chẳng vơi
Phả đượm lòng ai ngào ngạt cõi
Choàng lâng dạ bạn thảo thơm lời
Kim bằng dệt thoáng bừng hương đợi
Chợt sáng sắc chờ ánh  nguyệt rơi
Vẫn mãi nuôi hồn thơ tận cuối
Cùng luôn xướng họa cám ơn người


HANSY

MẦM XANH HẠT THIỆN

Thấu đạo khai tâm mới đẹp đời
Hơn thua gạt bỏ lửa lòng nguôi
Tay gieo hạt thiện cài trong đất
Mắt thấy mầm xanh tỏa khắp trời
Giải thoát sầu vay cho nhẹ dạ
Cưu mang giáo lý nở xinh môi
Dở hay một chuyến âu ,,, rồi cũng
Gắng sống thương yêu mới hợp thời.

Gắng sống thương yêu mới hợp thời
Đừng như cánh bướm lượn lờ vơi
Khi rừng xanh mởn du dương nhạc
Lúc bãi tiêu sơ tắt ngẽn lời
Chén ngọc kim vàng đâu dễ bẻ
Mái gồi mưa móc mặc buông rơi
Nếu quên kỷ niệm ngày xưa ấy!
Cuộc sống hôm nay chẳng có người .

Hiệp Trung Ca

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

KÝ ỨC
(Ngũ độ thanh)

Nghiêng chiều ẩn hiện túp lều tranh
Cái thuở tình yêu lộng giữa mành
Rạng rỡ tim lòng ran nẻo biếc
Êm đềm trí dạ nghỉm triền hanh
Môi chờ nắng trỗi nguyền thơ mộng
Dậy lửa hồng ân mắt trĩu cành
Lúa bỗng mừng reo mùa thỏa đượm
Chan hòa nguyện ước buổi tàn canh


HANSY

VỌNG CỐ HƯƠNG

Kỷ niệm quê mình những liếp tranh
Vầng trăng rủ gió khẽ xuyên mành
Êm đềm lúa rẫy ngày sương dịu
Rực rỡ hoa đồng buổi nắng hanh
Bến lở thuyền trôi hờ hững nhịp
Thềm hoang lá rụng ngẩn ngơ cành
Ai về nhặt cả thời niên thiếu
Hỡi nhớ nhung nào tủi vọng canh

Hoàng Lan.

NHỚ

Ta hồi tưởng lại mái nhà tranh
Thuở vẫn đùa chơi cận tấm mành
Trước cửa nhiều hôm trời khẽ lạnh
Bên thềm những buổi nắng nồng hanh
Bàng xanh lũ sẻ trêu vòm lá
Phượng đỏ bầy chim giỡn tán cành
Tiếng gõ chuông chùa vang vọng lẻ
Ru hồn kẻ sỹ lúc tàn canh.

Tin Nguyen

BỨC TRANH LỘNG LẪY

Huyễn cảnh mơ huyền tựa bức tranh
Trăng ngà rọi bóng phủ khung mành
Bên dòng tóc xõa em ngời rạng
Cạnh bãi sương luà buổi mát hanh
Khẽ vọng cung đàn ai thổi sáo
Thầm vang bản nhạc lá ru cành
Màn đêm lặng ấp nàng tiên nữ
Dáng vẻ xuân tròn thẫm mượt canh

Hoccachquen Motnguoi

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối