Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [82] [83] [84] [85] [86] [87] [88] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Lê kinh Huyền

Vườn lạ

Vào đất phương nam bấy tới nay
Dạo chơi " Vườn lạ " ở nơi đây
Chân dài mặc xác nơi resort
Mỹ tửu kệ thây chốn quán dài
Chỉ khoái trái cây ngon đáo để
Thật mê nước lạ ngọt mà hay
Dạ dày mấy độ gây đau bụng
Nay đã bình yên cậy chốn này.

L.K.H   13/6/2013

<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=5105c86502808c9dcd66a0b8d921ebb6"><font color="blue"><b>Thơ cổ Lê kinh Huyền phần 1 </b></font></a></td></tr></tbody></table>
"http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=bkDYrcuJOSk9GouaL4BqFQ"><font color="red"><b>Thơ mới Lê kinh Huyền phần 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>[/html]
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Lê kinh Huyền đã viết:

Vườn lạ

Vào đất phương nam bấy tới nay
Dạo chơi " Vườn lạ " ở nơi đây
Chân dài mặc xác nơi resort
Mỹ tửu kệ thây chốn quán dài
Chỉ khoái trái cây ngon đáo để
Thật mê nước lạ ngọt mà hay
Dạ dày mấy độ gây đau bụng
Nay đã bình yên cậy chốn này.

L.K.H   13/6/2013

ĐẤT LẠ

Nam kỳ nức tiếng lạ xưa nay,
Cá mú tôm cua cứ dẫy đầy.
Rùa rắn lềnh khênh bò ruộng cạn,
Ếch lươn lũ khũ lội sông dài.
Vườn cây trĩu trái, câu hò ngọt,
Ruộng lúa oằn bông, điệu lý hay.
Mấy bác Bắc kỳ xa mới đến,
Lòng quê quyến luyến mãi nơi này.

phamanhoa

Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

phamanhoa đã viết:
Quế Hằng đã viết:
phamanhoa đã viết:
Quế Hằng đã viết:


NGÀY MƯA GIÓ

Quế Hằng

Một ngày nhàn nhã đến cô đơn
Biết gửi vào đâu sự dỗi hờn
Xuống ruộng ướt nhề mưa lướt thướt
Lên đồi vắng ngắt nước luồn chuồn
Lò mò tin nhắn thùng thư nghẽn
Lọ mọ gu gơ chú chuột chờn
Người hẹn sợ “trời” đành lỗi hẹn
Thu mình bó gối tới hoàng hôn

ĐỜI MƯA GIÓ

Vò võ một đời phận chiếc đơn,
Biết ai chia sẻ nỗi u hờn.
Đơn côi giấc ngủ gầy thân liễu,
Lạnh lẽo mâm cơm mỏng cánh chuồn.
Bá ngọ căn phần cô quạnh chán,
Chém cha số kiếp lẻ loi chờn.
Đêm đêm khấn Phật, xin Bồ tát,
Bố thí muộn màng mấy cái hôn.

phamanhoa


CẢNH CHIỀU HÔM

Lưu Dũng

Thương bà cảnh gối chiếc chăn đơn,
Thiếu vắng yêu thương, thiếu giận hờn.
Còn sắc còn tiền người đến kiếm,
Hết duyên hết bạc khách quay chuồn.
Nghe danh phận chị nhiều thằng mến,
Biết tính nết bà  khối đứa chờn.
Thiên hạ thích yêu người lắm của,
Bà không mê bạc chỉ thèm hôn.

@ Cảm ơn anh An Hoà và anh Lưu Dũng. đã hoạ thơ. Cả hai bài hay lắm ạ. em xin hồi hoạ. À xin chữa dùm em bài trên. chú "CHUỘT" chờn nha

ĐÃ KHEM

Quế Hằng

Ai chẳng biết đây cảnh góa đơn
Nên thơ đôi chỗ có tình hờn
Thây cha lũ bướm lờ cùng lượn
Kệ bá bọn ong đến lại chuồn
Mùi mẫn đôi dòng cho yểng hót
Chát chua mấy chữ để dê chờn
Đã khem vị đắng không kham nữa
Cả bạc, cả tình lẫn cả hôn.

CHỚ DẠI

Rằng đây rất hiểu cảnh cô đơn,
Chỉ ngại ai kia giả giận hờn.
Nhuỵ vẫn thơm tho nên bướm lượn,
Hoa đà tàn héo chắc ong chuồn.
Hay chi phận lẻ lòng nao nức,
Giỏi bấy thân đơn giấc chập chờn?
Chả mãi còn thơm, nem cứ đậm,
Đời dù xế bóng, chẳng hoàng hôn.

phamanhoa[/quote]

Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

QUÁ ĐÃ

Hôm nay dục đến mũi Kê Gà(*)
Thắng cảnh nên thơ mải thiết tha
Tắm biển bơi hồ tươi nét mặt
Thoa bùn lội nước mát làn da
Mâm cơm hải vị, vui lòng mẹ
Tiệc rượu sơn hào, đẹp ý cha
Con cháu nô đùa trong nắng ấm
Gia đình hạnh phúc sướng đời ta!

                HƯƠNG-TRÂM

(*)Thắng cảnh bãi biển của Phan Thiết
  Tỉnh Bình Thuận.[/quote]

QUÁ KHỔ

Bỏ phố về quê lén đá gà,
Mụ nhà bắt được khó mà tha.
Song quyền giở ngón, không bầm mặt,
Ngũ trảo ra nghề, cũng rách da.
Sứt trán bưu đầu, mồm réo mẹ,
Què tay gảy cẳng, miệng kêu cha.
Từ nay tật lớn thề xin bỏ,
Quà vợ cơm nhà, ấy số ta.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Xuân Lộc

phamanhoa đã viết:
phamanhoa đã viết:
Quế Hằng đã viết:
phamanhoa đã viết:
Quế Hằng đã viết:


NGÀY MƯA GIÓ

Một ngày nhàn nhã đến cô đơn
Biết gửi vào đâu sự dỗi hờn
Xuống ruộng ướt nhề mưa lướt thướt
Lên đồi vắng ngắt nước luồn chuồn
Lò mò tin nhắn thùng thư nghẽn
Lọ mọ gu gơ chú chuột chờn
Người hẹn sợ “trời” đành lỗi hẹn
Thu mình bó gối tới hoàng hôn
                     Quế Hằng

ĐỜI MƯA GIÓ

Vò võ một đời phận chiếc đơn,
Biết ai chia sẻ nỗi u hờn.
Đơn côi giấc ngủ gầy thân liễu,
Lạnh lẽo mâm cơm mỏng cánh chuồn.
Bá ngọ căn phần cô quạnh chán,
Chém cha số kiếp lẻ loi chờn.
Đêm đêm khấn Phật, xin Bồ tát,
Bố thí muộn màng mấy cái hôn.
               phamanhoa


   CẢNH CHIỀU HÔM

Thương bà cảnh gối chiếc chăn đơn,
Thiếu vắng yêu thương, thiếu giận hờn.
Còn sắc còn tiền người đến kiếm,
Hết duyên hết bạc khách quay chuồn.
Nghe danh phận chị nhiều thằng mến,
Biết tính nết bà  khối đứa chờn.
Thiên hạ thích yêu người lắm của,
Bà không mê bạc chỉ thèm hôn.
                     Lưu Dũng



ĐÃ KHEM

Ai chẳng biết đây cảnh góa đơn
Nên thơ đôi chỗ có tình hờn
Thây cha lũ bướm lờ cùng lượn
Kệ bá bọn ong đến lại chuồn
Mùi mẫn đôi dòng cho yểng hót
Chát chua mấy chữ để dê chờn
Đã khem vị đắng không kham nữa
Cả bạc, cả tình lẫn cả hôn.
                   Quế Hằng

CHỚ DẠI

Rằng đây rất hiểu cảnh cô đơn,
Chỉ ngại ai kia giả giận hờn.
Nhuỵ vẫn thơm tho nên bướm lượn,
Hoa đà tàn héo chắc ong chuồn.
Hay chi phận lẻ lòng nao nức,
Giỏi bấy thân đơn giấc chập chờn?
Chả mãi còn thơm, nem cứ đậm,
Đời dù xế bóng, chẳng hoàng hôn.
                       phamanhoa

   NỖI NIỀM

Thấu chăng cảnh sống gối chăn đơn
Giá được cùng ai để giận hờn
Mặc khách vừa quen tìm cách lảng
Tao nhân mới biết tính bài chuồn
Cho nên thơ phú buồn da diết
Bởi thế giấc mơ chỉ chập chờn
Người hỡi!còn đâu - lòng cạn héo
Ghét tình,chê của chẳng màng hôn.
                        Xuân Lộc

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Hương Trâm đã viết:
XƯỚNG HỌA VỚI BÀNH QUANG KHÓA:

         RUNG ĐÙI
         (Xướng)

Xuân nầy đại thọ sướng rung đùi
Dẫu có quan quyền cũng cáo lui
Cửa Khổng sân Trình không đến nỗi
Tình thơ ý nhạc cốt cho vui
Phấn hương khó giữ bao mưa gíó
Sách vở không qua một chữ thời
Tục lụy bon chen vòng lẩn quẩn
Gõ sừng "bách đốc" nhịp rung chơi!

               BÀNH QUANG KHÓA
              (LaGi - Bình Thuận)



              VÔ TƯ
              (Họa)

Thỉnh thoảng ngâm thơ vổ nhịp đùi
Mặc đời xuôi ngược tới rồi lui
Gian nan mấy độ không hề nản
Vất vả bao lần vẫn thấy vui
Khôn dại khéo bàn qua miệng thế
Dược thua chớ nghĩ tại thiên thời
Vô tư nào phải là vô phước
Biết vậy ta cùng rảo bước chơi!

                HƯƠNG TRÂM.
TRONG TÙ

Bó gối ngồi đây gải ghẻ đùi,
Tường cao cửa kín hết đường lui.
Anh hùng thất thế, thôi đừng tủi,
Quân tử sa cơ, hãy cứ vui.
Xuống chó, đừng hèn khi mạt vận,
Lên voi, chớ mãn lúc hưng thời.
Giang hồ mỏi gối thì vô khám,
Dưỡng chí, chờ ngày tiếp cuộc chơi.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Hương Trâm đã viết:

          BÓNG CHIỀU BUÔNG
             (Bài xướng)

Sợi nắng xiêu xiêu tắt cuối thôn,
Tơ trời như nhuộm tím hoàng hôn!
Bên sông hối hả thuyền đi vội,
Trước ngõ xôn xao khách bước dồn.
Một phút "mơ màng" đâu phải dại!
Muôn đời "đắm đuối" chắc gì khôn?
Chiều buông, bóng đổ, màn đêm phủ,
Nửa mảnh hồn tan lịm sóng cồn!

                HƯƠNG TRÂM
CẢNH CHIỀU HÔM

Chiều vàng, em gánh lúa về thôn,
Tóc xoả bờ vai, gió lén hôn.
Nắng xuống chân đồi xui bước vội,
Trăng lên đầu núi giục chân dồn.
Sông trôi thầm thỉ lời hơn thiệt,
Sóng vỗ tì rầm lẽ dại khôn.
Khói bếp nhà ai xanh khắc khoải,
Bâng khuâng lau lách trắng bên cồn.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Lê kinh Huyền

CHỚ DẠI 

Rằng đây rất hiểu cảnh cô đơn, 
Chỉ ngại ai kia giả giận hờn. 
Nhuỵ vẫn thơm tho nên bướm lượn, 
Hoa đà tàn héo chắc ong chuồn. 
Hay chi phận lẻ lòng nao nức, 
Giỏi bấy thân đơn giấc chập chờn? 
Chả mãi còn thơm, nem cứ đậm, 
Đời dù xế bóng, chẳng hoàng hôn. 
                       phamanhoa 

VUI ĐỜI

Một bóng âm thầm lặng lẽ đơn
Còn ai mà để dận cùng hờn
Khi còn xuân sắc không mời...đến
Nay đã tàn phai chẳng bảo...chuồn
Hoa thắm ong chao cùng bướm lượn
Nhuỵ tàn kiến chán đến ruồi chờn
Vui đời sảng khoái cười cho đã
 Yêu bạn đồng lòng tặng nụ hôn.

18/6/2013   L.K.H

<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=5105c86502808c9dcd66a0b8d921ebb6"><font color="blue"><b>Thơ cổ Lê kinh Huyền phần 1 </b></font></a></td></tr></tbody></table>
"http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=bkDYrcuJOSk9GouaL4BqFQ"><font color="red"><b>Thơ mới Lê kinh Huyền phần 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>[/html]
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Đào Lưu Dũng đã viết:

THÚ THẬT

Chuyện ấy xem ra tớ ngại ngùng
Cú đời thì nói cứ bi bung
Kiêng khem chẳng phải mà khô miệng
Thiếu thốn không qua vẫn rỗng lòng
Mấy bận dạ mơ thơ một chuỗi
Đôi lần tim mộng phú dăm chồng
Vì sao chả biết vì sao nhỉ
Để đến kiếp nào mới bống bông

Quế Hằng

BÓNG BỒNG BÔNG

“Chuyện ấy” có chi ngại với ngùng?
Thích thì cởi tuột búng bùng bung.
Hứng chơi tới bến cho vừa dạ,
Thích quậy tẹt ga để hả lòng.
Khối kẻ mày râu không thích vợ,
Nhiều cô thục nữ chẳng cần chồng.
Những người có máu say thơ phú,
Cuộc sống phơi bầy bống bồng bông.

Lưu Dũng
OÁN THÁN

Giấu kỹ vì em mãi ngượng ngùng,
Nào hay chuyện ấy cứ bùng bung.
Chính chuyên ắt đã cam to bụng,
Tiết hạnh thì đâu chịu nặng lòng.
Chì bấc tiếng đời thân chẳng bến,
Chua cay miệng thế phận không chồng.
Trách ai quất ngựa mau chân chạy,
Bỏ thiếp một mình trống vỗ bông.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

XƯỚNG HỌA VỚI MINH LA TIÊN NƯ:

        DẪU MUỘN                         CHẤP NHẬN
        (Xướng)                           (Họa)

Chẳng thể nào vơi nỗi nhớ nầy        Vì sao cứ mãi nhớ người nầy?
Yêu người trót đã một lần vay        Có lẽ do tiền kiếp đã vay!
Phù du điện ngọc xây càng vỡ         Nợ trước cưu mang xin gắng trả
Ảo ảnh lâu đài dựng cũng bay         Tình sau vương vấn chớ hòng bay
Lệ đắng môi kề trao gíọt đắng        Lòng ưa sẽ ngọt dù rau đắng
Tình cay má tựa nếm dòng cay         Dạ thích thêm ngon dẫu ớt cay
Tìm nhau dẫu muộn màng hương lửa     Chấp nhận yêu nhau nào trễ muộn
Giấc mộng hoang đường vẫn cứ say     Tâm hồn lãng mạn hãy cùng say!

             MINH LA TIÊN NỮ                        HƯƠNG TRÂM

THÌ THÔI

Trót chẳng cùng nhau sống kiếp này,
Xin là món nợ hãy còn vay.
Tình xưa dẫu bạc màu mây nổi,
Nghĩa cũ dù phai sắc gió bay.
Chớ để ái ân vương vị đắng,
Đừng cho kỷ niệm thoáng hơi cay.
Người qua bến ấy vui duyên mới,
Ta mãi một đời chén tỉnh say.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [82] [83] [84] [85] [86] [87] [88] ... ›Trang sau »Trang cuối