Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 23/07/2019 20:21, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 01/08/2019 09:08, số lượt xem: 200

Phu nhân âu yếm nhìn con
Rằng: -“Đây, không biết núi non chốn nào?”
- “Chùa Bà Đanh ở trên cao;
Trấn Sơn Nam Thượng, mời vào nghỉ chân!”(1)
Nhà sư đang bước lại gần,
Đã nghe tiếng của phu nhân, đáp lời.
Đêm qua, ánh sáng đầy Trời,
Lung linh, huyền ảo, xa vời bao quanh;
Hương thơm ngào ngạt, yên lành;
Bát nhang bốc cháy, sáng xanh khắp chùa.
Kim Đồng, Ngọc Nữ đến thưa:
- “Tiên Thánh hạ thế, đang vừa giáng lâm!”
Nhà sư choàng tỉnh, tĩnh tâm,
Cầu kinh niệm Phật Trời dần ban mai.
Voi gầm, ngựa hý lọt tai;
Quay ra, vừa lúc đón ai lên chùa.
Liệu đem tâm nguyện trình thưa;
Thiền môn rộng mở, muối dưa qua ngày.

Mùa Xuân đã đến rồi đây!
Vương nhi khôn lớn, đổi thay bội phần;
Giỏi giang như một Thiên thần;
Ham mê đọc sách, chuyên tâm luyện rèn.
Cảnh chùa vui nhộn hẳn lên:
Hoà thượng, chú tiểu, nay thêm ba người.
Bỏ ra mười lạng vàng mười,
Phu nhân công đức sửa nơi Phật đường;
Lòng thành, tô tượng, đúc chuông...
Ngày càng đông khách thập phương đến chùa.
Lão Chu lo liệu sớm trưa
Bữa ăn, con cá, con cua, rau đồng;
Văn chương, chữ nghĩa đầy lòng,
Lão truyền vương tử đã không còn gì.
Bù đầu bởi tại vương nhi
Muốn nghe binh pháp, đợi khi giúp đời.
Tuấn rằng: -“Hãy nói nghe coi:
Việc học, khó nhất ở nơi môn nào?”
- “Điều này, vương tử nghĩ sao?”
- “Học làm người khó! Lẽ nào hoài nghi?
Làm người thường, chẳng nói chi:
Mưu sinh, lập nghiệp, có gì khó khăn?
Làm quan, trị nước, cai dân
Dẫu không được học, cũng dần biết thôi!
Làm người giúp ích cho đời,
Vì dân, vì nước, chớ ngơi học hành!”
Lão Chu tự nhủ một mình:
- “Phải tìm thày dạy nổi danh hiền tài!”
Lạ kỳ, có một, không hai,
Trẻ thơ sáu tuổi, có ai ngang tầm?
Tư duy, suy nghĩ như Thần
Sâu sa, dễ hiểu, chẳng lầm ở đâu.
Tài phi thạch cũng nhiệm màu:
Chim bay cao vút, nối nhau rụng liền;
Bởi vì viên sỏi búng lên;
Chẳng cần phải dụng cung tên rườm rà.
Bắt Đại bàng - Quá tài ba;
Tề Thiên Đại Thánh, chắc là không hơn?
Một tờ giấy bản vo tròn
Phun lên, giấy mở, bọc luôn cả đầu;
Mịt mù, nhìn được nữa đâu?
Chim rơi xuống đất, hò nhau chộp liền.
Quả là tài Thánh, phép Tiên;
Nhà sư uý nạo, lời khen khẽ khàng:
- “Ấn quyết thu phục Đại bàng,
Tài như công tử, trần gian khó tìm!”
Thưa rằng: -“Xin chớ quá khen;
Việc này, ai cũng làm nên cả mà!
Có đâu ấn quyết, trừ tà?”
Chuyện lành đồn khắp gần xa nức lòng:
- “Đại bàng pháp thuật tinh thông,
Dò la thám thính lập công đã nhiều.
Quả là sự lạ cao siêu”
Chùa Bà Đanh đã sớm chiều đông vui;
Thiếu gì kẻ ngược, người xuôi?
Thái sư nghe chuyện, đánh hơi mừng thầm.

(VI)- Chùa Bà Đanh ở địa phận Kim Bảng, tỉnh Hà Nam, có thể vì địa thế hiểm trở nên ít có người đến; Do đó có câu: Vắng như chùa Bà Đanh