Với em, liệu anh được trao vương miện,
Uống cạn bệnh quân vương, kẻ nịnh này?
Liệu cho rằng mắt anh nói thật đây,
Để tình em luyện nó bằng kim thuật,
Tạo quái vật và những gì tởm nhất,
Những quả anh đào ngọt giống thân em,
Mọi điều tệ thành điều tốt hiển nhiên
Vật thể quanh chàng thật nhanh ghép lại?
Ô, ‘người đầu tiên,’ riêng anh nhìn thấy,
Anh uống vào hồn thăm thẳm bao la;
Mắt nhận ra lời nghênh đón thật thà,
Chuẩn bị cốc cho vừa môi nhấm nháp.
Nếu nhiễm độc, thì tội này miễn chấp
Đôi mắt anh lần đầu mới vào yêu.