Bao thời gian - kim đồng hồ cho biết,
Gương chỉ cho anh tóc trên đầu.
Trang giấy trắng mang những dòng anh viết
Truyền những gì anh nghĩ đến đời sau!

Những nếp nhăn trên trán anh sẽ nhắc
Rằng bên anh cái chết đếm từng ngày;
Và theo tiếng kim đồng hồ tích tắc,
Vĩnh cửu mất dần lặng lẽ từng giây.

Và những gì đàu anh không giữ nổi,
Hãy đưa lên trang giấy trắng thành thơ-
Bao cảm xúc của trái tim sôi nổi,
Một ngày kia anh gặp lại bất ngờ.

Những trang giấy bỏ quên ai dám nghĩ
Lại mang đến không ít điều thú vị.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.