Thơ » Anh » William Shakespeare » Sonnet
Đăng bởi Vanachi vào 20/03/2007 13:18
Not marble, nor the gilded monuments
Of princes, shall outlive this powerful rhyme;
But you shall shine more bright in these contents
Than unswept stone besmear’d with sluttish time.
When wasteful war shall statues overturn,
And broils root out the work of masonry,
Nor Mars his sword nor war’s quick fire shall burn
The living record of your memory.
‘Gainst death and all-oblivious enmity
Shall you pace forth; your praise shall still find room
Even in the eyes of all posterity
That wear this world out to the ending doom.
So, till the judgment that yourself arise,
You live in this, and dwell in lover’s eyes.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 20/03/2007 13:18
Lăng tẩm vua dát bạc vàng, đá trắng
Không sống lâu như thơ viết trang này.
Trong thơ anh, hơn vàng em toả sáng.
Không bị đời và thế kỷ làm dây.
Khi chiến tranh vung đôi tay tàn phá
Bắt kim cương, sắt thép phải hoà mềm,
Thì thầm Mars với lửa gươm, tất cả
Bất lực trước bài sonnet viết về em.
Thắng lãng quên, trong thơ em sống mãi
Chấp thời gian và cái chết hung tàn.
Muôn đời sau em sẽ còn ở lại
Cho tới ngày tận thế của trần gian.
Em sẽ sống trong bài thơ anh viết,
Và trong những trái tim yêu mãnh liệt.
Lăng vua cẩm thạch dát vàng
Trường tồn đâu chắc hơn trang thơ này
Em là vàng, ngọc, đắm say
Trong thơ anh, năm, tháng, ngày… long lanh
Vương quyền đổ với chiến tranh
Đền đài cháy rụi hoá thành bụi tro
Gươm thần Mars uống máu no
Không tiêu diệt nổi vần thơ tặng nàng
Lãng quên, chết chóc, tàn hoang
Bước qua tất cả lại càng trường sinh
Muôn đời vẫn vẹn dáng hình
Ngày tận thế quyết không dành cho thơ
Mai sau cũng thể bây giờ
Mắt tình yêu sống mãi thơ ngợi nàng