Nỗi khổ như diều hâu, hết con này con khác
Tai ác kia qua, lại đến ác tai này
Làm thế nào để tự cứu mình đây
Biết bám vào đâu, sợ có ngày tụt hố?

Mọi bất hạnh, bất thành khốn khổ
Từ muôn phương dồn đổ xuống đầu tôi
Đá thì to cứ tìm chỗ tôi rơi
Còn trái tim tôi thật là nhỏ bé

Tôi bịt tai, ôm đầu lặng lẽ
Chấp nhận cuộc đời, chấp nhận đòn roi
Hòn đá lớn cuối cùng đã bắt đầu rơi
Tôi sẽ ngã, mọi con đường sẽ hết

Bỗng tiếng em như tiếng đàn tha thiết
Như hạt sương mai lóng lánh diệu kỳ
Tôi bàng hoàng đứng dậy lắng nghe
Hòn đá cuối cùng đã vèo qua hướng khác


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)