Cái tên thực không nạm bằng vàng trên dãy hành lang có cột
Không rạng rỡ bằng những hành vi hay bị kẻ rủa nguyền

Chẳng phải cái tên lấy ở Lâu đài,
nơi hang động, ở công viên
Mà nằm ở đáy nước dưới vòm cong đường sông cho tôi nước uống

Chỉ có khi mùa đông không có nước triều lên, và ở vùng đại hạn
Khi các dòng suối cạn kiệt rồi,
co lại trong giá băng

Khi khoảng trống nằm ngay giữa trái tim đường hầm
Và giữa đường hầm của trái tim - nơi cả máu cũng thôi không chảy
Dưới vòm cong nơi ấy, có thể hái được cái tên

Nhưng rồi băng vỡ, nhịp sống tràn trề
Ước sao dòng thác ào ào tới
Chứ đừng là Tri thức


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)