Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Vương Duy
渭城朝雨浥輕塵,
客舍青青柳色新。
勸君更盡一杯酒,
西出陽關無故人。
Vị Thành triêu vũ ấp khinh trần,
Khách xá thanh thanh liễu sắc tân.
Khuyến quân cánh tận nhất bôi tửu,
Tây xuất Dương Quan[1] vô cố nhân.
Tại Vị Thành, mưa ban sáng làm ướt đám bụi mỏng
Quán khách có liễu màu sắc mới mẻ xanh tươi
Xin anh hãy uống cạn chén rượu
Ra khỏi Dương Quan về phía tây e không còn có bạn nữa
Trang trong tổng số 4 trang (36 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi Vanachi ngày 19/02/2006 15:09
Có 1 người thích
Mưa mai thấm bụi Vị Thành,
Liễu bên quán trọ sắc xanh ngời ngời.
Khuyên anh hãy cạn chén mời,
Dương quan ra khỏi ai người cố tri.
Vị Thành mưa sớm mù tăm
Cõi miền bụi ướt thấm dầm ngõ thuôn
Quán mờ liễu thắm xanh buông
Mời anh cạn chén rượu buồn tiễn chân
Tiền trình quan ải tây phân
Đèo truông ra khỏi cố nhân không còn...
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Vanachi ngày 19/02/2006 15:11
Vị thành cát ẩm mưa rơi
Bên ngoài quán trọ liễu phơi mượt mà
Mời chàng chén tiển cùng ta
Một mai Tây xuất ai là cố nhân.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Vanachi ngày 19/02/2006 15:11
Mượt mà rặng liễu xanh xanh
Bụi rơi buổi sớm Vị Thành mưa bay
Mời anh hãy cạn chén này
Dương Quan đi khỏi biết ai quen mình.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Vanachi ngày 06/04/2006 02:47
Vị thành mưa sáng mờ sương bụi
Lữ xá xanh màu sắc liễu xuân
Anh ơi hãy cạn ly này nhé
Qua khỏi Dương Quan ai cố nhân.
Gửi bởi Vanachi ngày 06/04/2006 03:57
Vị Thành mưa sớm bụi bay,
Phố xanh sao ướt đẫm màu liễu tươi.
Mời anh cạn chén ly bôi,
Dương Quan qua khỏi ai người cố nhân.
Mưa mai ướt bụi Vị Thành
Quán khách xanh, liễu mấy cành đương xuân
Mời ông cạn rượu tiễn chân
Dương Quan ra khỏi, cố nhân chẳng còn.
Buổi sáng Vị Thành mưa bụi mờ
Liễu buông quán trọ sắc xanh lơ
Mời anh uống cạn thêm ly rượu
Xa quá Dương Quan thiếu bạn xưa
Gửi bởi Diệp Đồng ngày 17/08/2008 01:04
Vị Thành mưa sáng xót dời chân.
Quán khách xanh xanh sắc liễu xuân.
Rượu đưa xin cạn thêm ly nữa,
Ra khỏi Dương Quan không cố nhân.
Gửi bởi Vanachi ngày 07/09/2008 02:16
Vị Thành mưa nén bụi tinh mơ
Quán khách xanh rờn sắc liễu tơ
Chén rượu này xin người uống cạn
Dương Quan ra đó bạn đâu chờ!
Trang trong tổng số 4 trang (36 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối
Dương Quan được nhắc tới trong bài Đường thi Tống Nguyên nhị sứ An Tây 送元二使安西 nổi tiếng của Vương Duy 王維, đã được phổ thành cầm khúc Dương Quan tam điệp 陽關三疊, còn được gọi là Dương Quan khúc 陽關曲 hay Vị Thành khúc 渭城曲, nhưng đến đời Tống thì thất truyền. Đây là bài thơ tống biệt nên người đời cũng dùng chữ Dương Quan với ý nghĩa đưa tiễn nhau. Tô Thức bàn về Dương Quan tam điệp: “Dư tại Mật Châu, Văn Huân trưởng quan dĩ sự chí Mật, tự vân đắc cổ bản Dương Quan, mỗi cú giai tái xướng, nhi đệ nhất cú bất điệp, nãi tri cổ bản tam điệp cái như thử” 余在密州,文勛長官以事至密,自云得古本《陽關》,每句皆再唱,而第一句不疊,乃知古本三疊蓋如此 (Ta ở Mật Châu, Văn Huân trưởng quan có việc đến Mật Châu, bảo rằng có được bản Dương Quan cổ, mỗi câu đều hát lại, duy có câu đầu không lặp, thế mới biết bản cổ tam điệp là như vậy). Theo câu bàn đó của Tô Thức thì Dương Quan tứ điệp có lẽ ở đời Tống là hát lặp lại cả 4 câu trong bài thơ.
Thơ văn xưa cả của Trung Quốc và Việt Nam hay dùng chữ Dương Quan để nói về cảnh xa cách. Truyện Kiều: “Sông Tần một dải xanh xanh, Loi thoi bờ liễu mấy cành Dương Quan.”
Hình: Dương Quan ngày nay