Đưa thoi hai tay mỏi
Đạp guốc chai bàn chân
Ba ngày không ngừng dệt
Xong một tấm lụa trơn
Nơi dệt tránh nắng gió
Cắt cẩn thận tấc phân
Đều bảo khổ lụa đủ
Sợi ngang dọc mịn nền
Sáng qua mang kho nộp
Sao bừng giận giám quan
Chữ to in dấu đỏ
Dầu bết như mực hằn
Cha mẹ ôm về đó
Quăng giữa cửa nằm lăn
Nhìn nhau đều không nói
Mắt lệ trào chứa chan
Vay tiền cầm quần áo
Mua tơ mắc khung liền
Không dám rời khung cửi
Đèn thắp sáng thâu đêm
Chỉ cần xong thuế má
Nghĩ chi đến áo quần
Rét thấu xương biết vậy
Cam lòng hở vai chân
Thầy lý đến cửa giục
Chửi mắng nộp muộn mằn
Sao để lòng người dệt
Biến thành mắt giám quan

tửu tận tình do tại