Thơ thành viên » Võ Thị Cẩm Giang » Trang thơ cá nhân » Hoa niên
Dẫu thời gian chẳng bào mòn
Gửi nơi người vụng chẳng còn cái chi
Cả thèm chóng chán sá gì
Một phen lơ đãng còn chi ân tình
Tin ai? Ai? Chẳng ai tin
Tín vật định tình? Chữ tín mấy phen?
2023
Ý là tốt khoe xấu che nhưng mà vẫn muốn làm một bài thơ kỷ niệm á. Mặc dù có vẻ không liên quan. Tính từ đầu năm học 2022-2023 cho tới nay đã được một năm, và mình đã làm vỡ kha khá thứ. Sơ sơ 4 cái bình thuỷ tinh, 3 cái gương cầm tay, 3 cái kính xe máy, 2 cái tô đá, 1 màn hình điện thoại, 1 con lật đật, 1 đá gua sha, 1 lược gỗ (gỗ chắc như vậy mà cũng gãy đôi), 1 vòng chuỗi đá, 1 ly Lock & Lock, 1 hộp cơm lúa mạch... Mình không trách bản thân lắm. Mình chỉ thắc mắc là tại sao mình làm vỡ đồ nhiều như vậy và tại sao mình té ngã cũng nhiều (hơn 10 lần cả đi xe và đi bộ một cách bình thường). Mặc dù mình kỹ tính và cẩn thận, mọi người xung quanh mình chắc cũng biết. Kiểu không phải mình than thở đâu. Là sự bất lực xong rồi chấp nhận bản thân.
Đăng bởi Võ Thị Cẩm Giang vào 09/01/2024 21:10
Đăng bởi Võ Thị Cẩm Giang vào 17/02/2024 18:36
Đăng bởi Võ Thị Cẩm Giang vào 27/02/2024 14:32
Đăng bởi Võ Thị Cẩm Giang vào 06/03/2024 17:23
Đăng bởi Võ Thị Cẩm Giang vào 25/04/2024 05:08